Triệu phi từ trong ngăn kéo lấy ra một gói thuốc nhỏ, xoay người, đang muốn giao cho Tuyết San thì lại thấy mặt Tuyết San có vẻ khẩn trương và vài phần câu thúc.
- Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì? - Triệu phi hỏi.
Từ lúc Tuyết San tới cung Dương Tử của mình đây, Triệu phi mơ hồ thấy Tuyết San luôn trầm ổn có vẻ táo bạo, vốn tưởng là nàng nôn nóng muốn thuốc nhưng bây giờ nhìn lại thấy không giống.
Tuyết San trong lòng chấn động, không được tự nhiên cười cười, tiến lên giả vờ cẩn thận, nhỏ giọng nói:
- Nương nương quá lo lắng rồi ạ. Là do chủ tử nhà ta sợ bị phát hiện nên đặc biệt dặn dò nô tỳ phải vạn phần cẩn thận. Có lẽ nô tỳ cũng quá căng thẳng; chứ không có chuyện gì đâu ạ.
Nhan chiêu dung là người cẩn thận, Tuyết San cũng nói không sai, Triệu phi khẽ mỉm cười, - Chủ tử nhà ngươi thận trọng, ngươi thân là nha hoàn của nàng cũng học được một phần đấy. Nhưng ngươi hãy nhớ kỹ. Quá cẩn thận, quá câu thúc vẫn sẽ khiến người hoài nghi.Ngươi là một người thông minh, cũng biết nên bảo đảm không có sai sót chứ?
Tuyết San cung kính khom người, - Nô tỳ cẩn tuân nương nương giáo huấn.
- Ừ. Mà, để Muội Muội dẫn ngươi đi khố phòng cầm chút thuốc bổ. Hai tay trống không trở về sẽ khiến người nhàn thoại.
Tuyết San khom người, ngực thở dài một hơi. Nàng rất nhanh cầm gói thuốc, đi theo Triệu phi ra nội điện, đầu cúi sát đất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-kieu-chet-cua-gian-phi/2571433/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.