Bàng Thống vừa dứt lời, Bao Chửng trước tiên là ngây người. Sau đó lập tức hiểu rõ, đáp: "Hai mươi năm trước, Vương gia vẫn thường xuyên ở trong cung, khó trách lại biết tới Mai phu nhân và Hạ cầm sư." Dứt lời lại nhẹ nhàng thở dài, nói: "Bổn phủ phải đi ra ngoài một chuyến, việc khám nghiệm tử thi còn phải tiếp tục làm phiền tiên sinh."
"Vâng, thưa đại nhân." Công Tôn ôm quyền vái chào. Tức khắc hình như nhớ ra chuyện gì, hỏi: "Mai phu nhân trong lời của đại nhân có phải từng làm cung nữ thắp đèn ở Tây Hoa cung không?"
Bao Chửng gật đầu, nói: "Đúng vậy, sao tiên sinh lại biết?"
Công Tôn kéo cái hòm thuốc qua, từ bên trong lấy ra một bọc giấy, mở ra. Bàng Thống tiến tới nhìn thử, cũng hít một hơi khí lạnh, hô: "Ngươi trộm một quyển ra thật à!"
Công Tôn trợn mắt nhìn hắn, đáp lại: "Hôm qua cháy, học sinh thế này là cứu, không phải trộm." Sau đó tiếp tục nói với Bao Chửng: "Mấy ngày trước học sinh nghe đại nhân nhắc đến chuyện vào hai mươi năm trước, lúc đó thật ra không quá để ý, hôm qua đi cùng Vương gia tới Thái Y viện chủ yếu là muốn tìm xem có phương thuốc cổ truyền thất truyền nào không, trong lúc vô ý lại phát hiện ra thứ này." Dứt lời, đưa sách tới.
Bao Chửng nhận lấy lật đọc, Công Tôn cũng nói: "Trong sách ghi lại, hơn hai mươi năm trước, trong cung có rất nhiều người từng mắc chứng mất trí nhớ, sau đó được cung nữ thắp đèn ở Tây Hoa cung,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-cach-nuoi-duong-ngu-mieu/3538664/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.