EDITOR: LILLY
BETA: LILLY
Bạch Ngọc Đường thấy Triển Chiêu nhét mặt gương vào trong ngực rồi chạy về phía bến tàu, nhanh chóng đuổi theo kéo người lại: "Con mèo nhà ngươi đúng là trời sinh mệnh lao lực mà, tối như vậy đừng nói không có thuyền, cho dù có thuyền, người ta cũng đã về nghỉ ngơi rồi, chẳng lẽ ngươi còn muốn tới từng nhà tìm?"
Triển Chiêu dừng bước chân, biểu cảm có chút xoắn xuýt, đi loanh quanh không biết nên làm gì mới được.
Bạch Ngọc Đường giơ một tay ra đè đầu hắn lại, tay kia nhéo mũi hắn, nói: "Rồi rồi Miêu Nhi, đừng quay nữa, Bạch gia gia nhìn mà váng hết cả đầu. Với lại nếu ngươi mà chạy mất, Bạch gia gia nhất định sẽ bị đại tẩu đuổi ra ngoài, Miêu Nhi ngươi phải thương xót cho ta một chút, ngoan ngoãn về với Bạch gia gia mới là chuyện đứng đắn."
Triển Chiêu tiếp tục xoắn xuýt: "Nhưng mà." Còn chưa dứt câu, đã bị Bạch Ngọc Đường cắt đứt: "Nhưng mà cái gì nhưng mà, ngày mai chúng ta cùng đi là được chứ gì." Nói rồi kéo Triển Chiêu tới đại sảnh, Triển Chiêu tiếp tục xoắn xuýt đi theo phía sau.
Triển Chiêu Bạch Ngọc Đường bên này ở Hãm Không đảo vô cùng dễ chịu, Bao Chửng và Công Tôn Sách bên kia ở Khai Phong phủ lại sứt đầu mẻ trán. Lần này người chết không phải hoa khôi, mà là Binh Bộ Thị Lang Phương Vận Chi chết trong phòng hoa khôi. Trong ngực ông cắm một con dao giết heo, trên mặt còn khắc một chữ 'Tội'. Hai mắt nhắm nghiền, trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-cach-nuoi-duong-ngu-mieu/3450026/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.