Type: Oanh
Mạnh Yến Thần đến bên cạnh Hứa Thấm, lên tiếng hỏi: “Em ở đây làm gì thế?”
Hứa Thấm giật mình ngẩng đầu lên, vẻ mặt không biết là quá kinh ngạc hay được giải thoát nữa.
Mạnh Yến Thần không hề có chút biểu cảm dư thừa nào: “Em về lúc nào?”
“Vừa mới về.” Hứa Thấm máy móc trả lời.
“Anh gọi Tiêu Diệc Kiêu đi đánh bóng rổ rồi. Đi thôi.” Mạnh Yến Thần tìm cho cô một đường lui.
Hứa Thấm thoáng nhìn bố mẹ trong thư phòng, có chút ngập ngừng.
“Đi thôi, cậu ta rất muốn gặp em đấy!” Mạnh Yến Thần ra hiệu co cô đi theo.
“À...” Hứa Thấm chẳng còn cách nào khác ngoài nghe theo anh.
Trong thư phòng, Phó Văn Anh hờ hững nói vọng ra: “Yến Thần, sắp đến giờ ăn cơm tối rồi.”
“Chơi xong con về ngay!” Mạnh Yến Thần vừa quay người định bước đi, nghĩ thế nào liền dừng lại, nói thêm: “Tối nay, con có mấy người bạn đến chơi.” Lại nhìn Hứa Thấm: “Đi thôi.”
Hứa Thấm nhìn vào thư phòng lần nữa: “Mẹ, con đi ra ngoài một lát ạ!”
Ông bà Mạnh không nhìn cô, cũng không có phản ứng gì. Để Mạnh Yến Thần thấy cảnh này, Hứa Thấm khá lúng túng, mấp máy môi định nói gì đó. Sắc mặt Mạnh Yến Thần biến đổi. Anh không nói một lời, nắm lấy cổ tay cô, lôi đi dọc hành lang.
Đến cầu thang, Hứa Thấm mới giãy khỏi sự kìm giữ của anh. Tay anh khẽ động, thân thể như đang lưu luyến điều gì đó, anh không nói gì, cũng không nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-toa-thanh-dang-cho-anh/2520426/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.