“Y Y chú Mộng gọi em có việc, nghe có vẻ gấp lắm!”. Ôn Hạo Hiên nói dối mà không chớp mắt, cộng thêm nụ cười như thiên sứ trông không hề ‘giả trân’ chút nào.
“Ba tôi? Thật xin lỗi Hạ tổng, chuyện anh đề nghị tôi sẽ không từ chối đâu, phía trợ lý của tôi sẽ liên hệ lại với anh. Vậy xin phép!”
Đề nghị? Tên Hạ Duy đề nghị cô cái gì mà cô đồng ý quả quyết như vậy?
Không còn Mộng Dao Y ở đây, Ôn Hạo Hiên thu hồi vẻ mặt ‘vô hại’, khuôn mặt thờ ơ nay phủ một tầng lạnh lẽo, hắn cảm thấy không vui chút nào.
Không biết vì lý do gì, Hạ Duy cảm thấy chùn bước, cùng là nam nhân hắn ta không thể phủ nhận mị lực của Ôn Hạo Hiên quá áp đảo, âu phục đen tuyền đắt giá tôn lên khí chất cao quý trời sinh, dung mạo xuất chúng, trầm tĩnh, thuần thục, Ôn Hạo Hiên đứng yên ở đó thôi cũng vô tình biến hắn ta thành con mực quê mùa.
“Hạ tổng, em lấy nước cho anh rồi đây!”
Nếu không có sự xuất hiện của cô thư ký nhỏ, Hạ Duy chắc đã chết lặng trong khí thế của Ôn Hạo Hiên rồi.
“Lâu rồi không gặp, Ôn tổng!”
Ôn Hạo Hiên định rời đi, nhưng vì câu nói bắt quàng làm họ kéo lại.
“À là cố nhân gặp lại nhỉ, tôi phải cảm ơn Ôn tổng, nhờ anh mà tôi có được thư ký vừa xinh đẹp vừa giỏi giang như Thanh Thuần.
Người phụ nữ bên cạnh nghe vậy không kiềm chế được nở nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-de-chet-mot-thoi-de-yeu/3050655/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.