“Phu nhân thấy Ôn Hạo Hiên là người như nào?”
Minh Dương Dung đánh mắt qua hướng ông nói, người đàn ông cao lớn, mỹ miều đang cùng con gái bà tay trong tay khiêu vũ. Dưới ánh đèn vàng dịu của hội trường được ưu ái rọi vào đôi nam nữ, âm nhạc vang lên đầy trong trẻo, bộ lễ phục chỉnh chu thướt tha hút mắt theo điệu nhảy cổ điển. Cặp trai gái chính giữa kia, người nam tính, người diễm lệ giống như hoàng tử và công chúa trở thành tiêu điểm của hội trường, khung cảnh lãng mạn đến ngưỡng mộ.
Với cảm nhận của bà Ôn Hạo Hiên là kiểu người âm trầm, một nam nhân thực thụ, ở cạnh cậu ta liền có cảm giác tin cậy và ngưỡng mộ. Ông bà là người từng trải, không khó nhận ra cậu ta đang có ý với con gái nhà họ. Mặc dù tuổi tác có khoảng cách không phải nhỏ nhưng có lẽ tính tình trầm ổn của cậu ta có thể khắc chế tính tình ương ngạch của con bé.
Ôn Hạo Hiên cũng có đời tư trong sạch, là kiểu con rể quốc dân mà tất cả bậc phụ huynh đều muốn. Vị thế, ngoại hình và năng lực thực không có điểm nào bắt lỗi nổi. Nhưng ông bà có thích cậu ta như nào cũng không quan trọng bằng việc con gái có bằng lòng hay không.
Mộng Dao Y ở bên kia đấu tranh tư tưởng, cuối cùng cũng nghiến răng nói ra.
“Nếu tôi có hiểu lầm hay nói sai điều gì hi vọng Ôn tổng đừng cười chê, nhưng tôi không có hứng thú gì với ngài hết, xin ngài đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-de-chet-mot-thoi-de-yeu/3050653/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.