Ôn Hạo Hiên lặng lẽ tắt động cơ và đèn trong xe, hắn liếc nhìn sang bên ghế phụ lái, nhẹ nhàng cởi áo khoác ngoài đắp lên cho người con gái.
Để tránh tình cảnh khó xử, Mộng Dao Y lên xe giả vờ mệt mỏi cố tình dựa đầu nhắm mắt ngủ ai ngờ trình lái xe của Ôn Hạo Hiên lại mượt đến mức khiến cô chìm vào cơn mơ thật.
Mười phút rồi nửa tiếng rồi hơn tiếng, Mộng Dao Y dựa ghế ngủ rất ngon lành hoàn toàn không có dấu hiệu tỉnh giấc.
Ôn Hạo Hiên cũng không ngại mình nhàm chán, được ở cạnh cô lâu đến vậy kể cả cô có đang say giấc hắn vẫn thấy hạnh phúc.
Sự hiện diện gần bên này giống như là sự an ủi vỗ về cho tâm trạng bất ổn thấp thỏm của hắn.
Đây là lần đầu tiên Ôn Hạo Hiên dành nhiều thời gian nhất để ngắm nhìn cô. Người vợ sống nửa đời người cùng hắn, người con gái xinh đẹp, an tĩnh, ngũ quan tinh xảo cùng nước da trắng ngần, cả người toát ra khí chất độc nhất, một vẻ đẹp sáng ngang với thiên sứ.
Một thiên sứ mà hắn đã huỷ hoại từ trong ra ngoài…
Đôi mắt Ôn Hạo Hiên đỏ lên, sự chua xót cùng tự trách trào dâng.
Khoảnh khắc sinh mệnh của cô gái bất hạnh dần tắt lịm. Thân thể gầy gò trơ xương, khuôn mặt tiều tuỵ gò má cao sâu cùng ánh mắt ngờ dại. Tịch mịch ngồi trên chiếc giường lớn, cô tĩnh lặng chờ đợi, chờ đợi cái chết đến với mình, mong mỏi chấm dứt cuộc đời bi thảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoi-de-chet-mot-thoi-de-yeu/3050628/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.