Sáng hôm sau, dương quang từ ngoài khung cửa sổ chiếu rọi đến bên đầu giường. Y giật giật mắt, quả nhiên sáng sớm vô cùng chói. Y là hối hận vì hôm qua không kéo kĩ rèm hơn.
Mở mắt ra, đập vào mắt là thứ gì đó nhỏ nhỏ đen đen. Y nheo mắt nhìn kĩ lại.
À. Thì ra là hột dưa hôm qua cắn dở. Y tìm mất nửa ngày. Hóa ra là lăn xuống đầu giường. Ngộ thật, y còn tưởng vạn vật trên đời đều không cánh mà bay đi mất.
Mà để ý lại mới thấy, y lại lăn xuống giường rồi.
Dạo này y hay ngủ mê. Cứ đặt thân xuống giường liền ngủ không màng trời long đất lở. Đã vậy còn hay chiêm bao. Trong mộng, y mơ thấy bản thân ngồi trên đùi a nương trong lâm viên Lam Thủy Phủ. A nương kể y nghe rất nhiều chuyện nhân gian. Có đôi lúc, Vân Xuyên còn mơ đến một bóng tiểu nam nhi rất khả ái, có nét soái ca. Lớn lên có tướng minh quân đứng đầu thiên hạ.
Song lúc tỉnh dậy, mọi thứ liền trở thành màn sương xám mờ mờ ảo ảo. Mơ hồ không nhớ được thứ gì. Y chính là vô tư lự cảm thấy mấy chuyện này vốn dĩ thường nhiên. Y có rất nhiều chuyện để để tâm tới, càng không có thời gian màng tới mấy chuyện tầm phào như này. Mà nói mới nhớ, mấy hôm nay hình như y không có tiếp một mỹ nhân nào.
Thảo nào trong Thanh Tuyền Động mấy gần đây vừa im ắng mà vừa có gì đó buồn chán. Hóa ra là vắng bóng giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thoang-kinh-hong/3258770/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.