Anh dùng ánh mắt không vui vẻ nhìn cô, "Cố Hoan, em dùng từ có thể nho nhã hơn không?"
"Ò, Bùi Đại Nhi nho nhã, tiểu thư nhà thị trưởng mà. Hay là anh đi tìm cô ấy." Cố Hoan nói một chọc anh tức giận.
Anh im lặng không nói gì. Thực ra nếu không phải buổi tối thì anh cũng sẽ không gọi Cố Hoan giúp đỡ.
Anh chầm chậm di chuyển với một chân bị bó bột.
Cố Hoan dìu anh đến trước của phòng vệ sinh.
Giúp anh mở cửa, bật đèn, "Này, được rồi."
Bắc Minh Mặc không nói gì, bước vào phòng vệ sinh.
Cố Hoan ngáp một cái, chuẩn bị quay về ngủ tiếp. Không ngờ cô vừa đi được mấy bước thì từ phòng vệ sinh truyền ra giọng nói.
"Cái đó..." Giọng nói có chút do dự, cuối cùng, vẫn trở lại vẻ quyết đoán thường ngày, "Đến đây..."
"Sao vậy, chủ tịch đại nhân?" Cố Hoan thở dài một tiếng, quay người lại, vừa đi vừa chế nhạo, "Không phải là cần tôi "suy suy" thì mới có thể đi tiểu được chứ? Anh đã mấy tuổi rồi, bạn nhỏ?"
Sau đó, đi vào phòng vệ sinh.
Cố Hoan mới phát hiện, Bắc Minh Mặc vô cùng đẹp trai, ngay cả khi bị thương và đứng trong phòng vệ sinh cũng giống như một vị vua có thể lấn át người khác.
Cố Hoan không kiềm chế được thở dài, người đàn ông này có lẽ sinh ra đã có sự đào hoa trên người. Anh thậm chí không cần nói gì, chỉ cần đứng im một chỗ thôi là có thể khiến hàng ngàn phụ nữ mê mệt...
"Giúp anh lấybảo bối, tay của anh không tiện." Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-mat-sung-tieu-manh-the/4218428/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.