"Báo cáo, chủ tịch..." Cố Hoan bất đắc dĩ nói, hai má đỏ bừng vì sốt.
Bắc Minh Mặc lạnh lùng nói: "Vào đi."
"Hahaha anh hai, lão gia quả nhiên minh mẫn, có thể tìm cho anh một thư ký tuyệt vời như này." Anthony cười sặc sụa khi nhìn thấy cảnh này.
Gương mặt Bắc Minh Mặc vẫn vô cùng lạnh lùng.
Một lúc sau, Anthony ngưng cười, đi đến trước mặt Cố Hoan, chìa tay ra, cười nói, "Xin chào, cô có để ý tôi gọi cô là Hoan không?" Giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm của Anthony vang lên, Cố Hoan cười cười, Anthony tiếp tục nói, "Rất vui được làm quen với cô, Hoan. Tôi là Anthony, cũng là lão tam nhà Bắc Minh, Bắc Minh Yến."
Nụ cười đông cứng lại trên mặt Cố Hoan.
Anthony là lão tam của nhà Bắc Minh? Bắc Minh Mặc lạnh lùng nhìn Cố Hoan một cái rồi nhăn mày lại, lên tiếng: "Lão tam, thu lại dáng vẻ đào hoa của cậu đi, cô ấy không hợp với cậu."
Giọng nói vẫn lạnh lùng như băng đá.
Khuôn mặt của Bắc Minh Yến đột nhiên làm ra vẻ đáng thương, "Anh hai, thân là một người lúc nào cũng ăn bào ngư và nhân sâm thì thi thoảng ăn một bát cháo trắng cũng rất tốt."
Nghe xong câu này, mặt Cố Hoan càng thêm đỏ.
Có điều, không phải vì xấu hổ, mà vì tức giận.
Mẹ nó, nói ai là cháo trắng!
Đột nhiên, hảo cảm của cô đối với Anthony bị giảm đi.
Cho dù cô không phải là bào ngư hay nhân sâm thì ít nhất cô cũng là một con gà trong cung điện.
Cố Hoan một bên lau sạch bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-mat-sung-tieu-manh-the/4218417/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.