Tiểu Dịch Thần khó tin nhìn Hữu Hữu, không hiểu tại sao cậu ấy lại nói như vậy.
Hữu Hữu trong lòng cậu, mặc dù có cao ngạo nhưng trái tim lại rất ấm áp, chưa bao giờ độc chiếm sự yêu thương của mẹ.
Đây không phải Hữu Hữu...
Thế nhưng, khuôn mặt quen thuộc trước mặt cậu đây rõ ràng là Hữu Hữu.
Nhưng sao Hữu Hữu lại nói ra những lời tàn nhẫn như vậy?
Hữu Hữu thấy cậu không nói gì, liền lạnh lùng lên tiếng: “Chẳng lẽ anh không nhận ra sao? Chuyện gì mẹ cũng nghĩ cho tôi cả. Trong lòng mẹ, tôi quan trọng hơn anh nhiều, hẳn là anh đã nhận ra rồi, không phải sao?”
Sắc mặt Tiểu Dịch Thần suy sụp.
Đúng vậy.
Mẹ luôn lo nghĩ cho Hữu Hữu trước tiên.
Bởi vì, thân thể cậu ấy không tốt, cậu ấy lại được dịp khoe tài.
Cậu tự hiểu được trách nhiệm của người làm anh trai, cho nên dù có chuyện gì xảy ra cũng xem việc chăm sóc cho Hữu Hữu là nhiệm vụ của mình.
Dù mẹ có xem trọng Hữu Hữu hơn cũng không sao.
Cha xem trọng Hữu Hữu hơn cũng chẳng sao.
Bởi vì, cậu ấy chính là em trai của cậu.
Đứa em trai thân yêu của cậu.
Không gì có thể thay thế được địa vị của cậu ấy trong lòng cậu.
Mẹ, cha, Hữu Hữu hay Nguyệt Dao đều như nhau, tất cả đều là người thân của cậu, mỗi người họ là một sự tồn tại riêng biệt, không thể thay thế cho nhau.
Chỉ có điều, khi nghe những lời tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046494/chuong-3651.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.