Động tĩnh xảy ra đột ngột, làm cho hai người đều cứng lại.
Hữu Hữu nhìn mảnh vỡ trên mặt đất, không khỏi lo sợ.
Vân Thi Thi cúi đầu nhìn những mảnh vỡ bằng thủy tinh, không biết được rằng thứ đã rơi vỡ là chiếc ly, hay là…
Trái tim của cô!
Vân Thi Thi mím môi, nước mắt lăn xuống theo khóe môi, cuối cùng ngồi xổm xuống, quỳ một gối trên mặt đất, nhặt từng mảnh vỡ lên.
“Mẹ, về sau một nhà bốn người chúng ta đều dùng những cái ly giống nhau được không?”
Cô vẫn nhớ rõ lúc Nguyệt Dao sinh ra không lâu, Hữu Hữu phấn khích ôm tới 5 cái ly nho nhỏ đưa tới trước mặt cô.
Có 3 cái ly vẽ mặt trời đáng yêu, còn 2 cái ly còn lại vẽ mặt trăng xinh đẹp. Hữu Hữu nói ba, Tiểu Dịch và cậu là mặt trời, bảo vệ mẹ và em gái là mặt trăng, cho mặt trăng ánh sáng ấm áp.
Mặt trăng sáng ngời vốn là do mặt trời chiếu sáng.
Cung Kiệt còn từng đố kỵ, bất mãn vì năm cái ly này không có phần của cậu ấy.
Hữu Hữu còn nói thầm: “Cậu gả ra ngoài, là nước lã hắt đi, nên không có phần cho cậu đâu.”
Thằng bé đem năm cái ly đặt trên kệ, còn đánh dấu để phân biệt nữa.
…
Nước mắt không ngừng rơi xuống mặt đất, để lại những dấu vết loang lổ.
Cô từng chút một nhặt những mảnh vỡ lên, bỗng nhiên ánh mắt dừng lại ở mảnh vỡ có hình vẽ mặt trời, ngón tay tự nhiên run rẩy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046386/chuong-3601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.