Vân Thi Thi ôm lấy bờ vai của con, nước mắt không ngừng được rơi tí tách xuống mặt thằng bé, nói: “Mặc dù có nhớ lại hay không thì con vĩnh viễn là Hữu Hữu của mẹ…”
“…”
“Mẹ thật sự rất nhớ con… rất nhớ… rất nhớ con…”
“…”
“Là lỗi của mẹ, mẹ đã không bảo vệ con cho tốt… Mặc dù con có nói lời tàn nhẫn, vô tình như thế nào thì mẹ cũng không trách con…”
“…”
“Nhưng mà, đừng bỏ mẹ mà đi…”
…
Nước mắt nóng hổi không ngừng rơi xuống hai má của Hữu Hữu, liên tục không ngừng lăn xuống.
Vân Thi Thi đang ôm mặt con, dịu dàng hôn lên trán thằng bé, nước mắt lại rơi xuống, rơi trúng vào lông mi của nó, chảy dọc theo kẽ mắt, hòa vào trong mắt nó rồi chảy xuôi ra từ đuôi mắt.
Hữu Hữu chỉ cảm thấy tối tăm trong mắt, nước mắt của cô ấy giống như theo đôi mắt của cậu chảy thẳng vào trong lòng. Thế nên trái tim cậu mới co rút, run rẩy giống như hít thở không thông, nghiêng lệch trời đất.
Cô ấy vì sao lại khóc?
Đừng khóc…
Nước mắt của cô ấy làm cho tâm trí cậu rối bời!
Tại sao nước mắt của cô ấy lại làm bản thân mình không thể tự chủ được?
Nghe thấy tiếng nức nở của cô ấy, cậu cảm giác ngực mình rất đau, đau đến nỗi không thể thốt nên lời.
Tại sao lại như vậy?
Cuối cùng thì tại sao lại như vậy?
Bỗng dưng Hữu Hữu cảm thấy đầu mình đau kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046384/chuong-3600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.