Thật không ngờ anh lại thích đọc sách như vậy.
Cố Cảnh Liên dường như nhận ra cô đang không ngừng quan sát mình, không khỏi nghi ngờ nhướng mày, sau một lúc mới phản ứng, lập tức nhỏm dậy đứng sang một bên, đi vào phòng thay quần áo, bắt đầu tìm đồ ngủ.
Cô cầm đồ ngủ bước vào phòng tắm, khóa cửa lại.
Cô vốn không có thói quen khóa cửa, chỉ có điều đang ở chung phòng với anh, vẫn nên lấy an toàn làm trọng, khóa trái cửa vẫn tốt hơn.
Khi cô tắm xong bước ra ngoài, vừa ra đến phòng đọc sách định ngủ ở trên sofa, ngày mai tìm cách khác, thì đã nhìn thấy Cố Cảnh Liên đang khoác tay trước ngực, ngồi tựa trên sofa, mắt nhắm lại, cũng không biết đang thật hay giả vờ, hay là đã ngủ rồi?
Dám chiếm lấy địa bàn của cô!
Đã bảo là cho cô ngủ trên sofa mà?
Anh ta cứ như vậy mà chiếm lấy sofa sao?
Sở Hà mím chặt môi, đi đến trước mặt anh, cúi người dò xét.
“Cố Cảnh Liên…”
“…”
Cô lớn tiếng hơn một chút: “Cố Cảnh Liên?:
“…”
Sở Hà không nói gì đứng thẳng dậy, thì ra anh ấy thật đã ngủ rồi.
Có điều, trước giờ người đàn ông này luôn cảnh giác, sao bây giờ gọi mãi cũng không dậy, ngủ say như heo chết vậy.
Chẳng lẽ là giả vờ ngủ?
Sở Hà đưa tay đập bộp bộp mấy cái trước mặt anh, Cố Cảnh Liên vẫn nhắm mắt, không chút phản ứng.
Lông mi dày của anh đan lại với nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046220/chuong-3493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.