"Xin lỗi, để cho anh được yên lặng!"
Nói, anh liền bước đi.
Mạnh Tinh Tuyết một mình đứng lẻ loi tại chỗ, chốc lát sau, mấy người bảo vệ đã đi tới, nói với cô: "Cô Mạnh, giám đốc Mộ cho chúng tôi tới đưa cô về!"
"Tôi..."
Khóe môi cô giật giật, lập tức khổ sở nói: "Là đưa tôi vào lãnh cung sao?"
...
Nhà họ Cố.
Sở Hà hôn mê khoảng hai tháng, trên đường từng tỉnh lại mấy lần, nhưng đều lập tức mơ mơ màng màng đi vào giấc ngủ, không có tỉnh được lâu.
Sở Tiểu Bảo cũng không biết, người mẹ mà mình đang nhung nhớ, lại đang bị nhốt trong phòng bệnh của nhà họ Cố.
Bác Phúc dỗ cậu, nói rằng đã tìm được mẹ, nhưng vì cậu không nghe lời, nên mẹ không chịu gặp cậu.
Đến khi nào cậu nghe lời, mẹ cậu mới tới tìm cậu.
Lại nói, bác Phúc này, có thể nói là kinh nghiệm đầy mình.
Lời này nói với trẻ em mà nói, hầu như đều có tác dụng!
Dựa vào một chiêu này, bác Phúc hoàn toàn thu phục được Sở Tiểu Bảo.
Sở Tiểu Bảo cũng nhiều lần hứa, nhất định sẽ ngoan ngoãn đợi Sở Hà tới tìm cậu.
Cố Cảnh Liên cũng không biết dùng thủ đoạn gì, đưa tên cậu vào nhà họ Cố, đồng thời làm một giấy khai sinh mới.
Chính vì vậy Sở Tiểu Bảo lúc này đã có một cái tên mới - Cố Thừa Trạch.
Tên Sở Tiểu Bảo này, bị Cố Cảnh Liên chê lên chê xuống, vì đặt tên, bác Phúc cũng vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045522/chuong-2988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.