"Đứa bé mất, cuộc hôn nhân này còn giữ được nữa sao?"
"Giữ, đương nhiên là giữ rồi!"
Mộ Thục Mẫn ngoài miệng khẳng định, nhưng trong lòng lại thầm nghiến răng nghiến lợi.
Giang Khởi Mộng này, là đang muốn đưa ra điều kiện cho con gái sao?
Người đàn bà này, không phải là bà ta đang lo cho con gái mình, mà là đang lo Mộ Yến Thừa trở mặt, không chịu cưới!
Mộ Thục Mẫn giận không có chỗ phát tiết, nhưng dù sao cũng là trưởng bối, cũng không thể làm gì quá đáng, huống hồ trên đường tới đây, Mộ Lâm Phong có gọi điện, nói bà phải hết sức để ý cảm xúc của hai mẹ con Giang Khởi Mộng và Tống Ân Nhã.
Bà không rõ, phải làm sao mới có thể thu thập được cái cục diện rối rắm này.
Giang Khởi Mộng nghe Mộ Thục Mẫn nói như vậy, trong lòng mới thoáng yên tâm hơn một chút.ư
Bà lo lắng khi Tống Ân Nhã bị xảy thai, Mộ Yến Thừa không còn gì để ràng buộc, sẽ hủy đi đám cưới này.
Nếu như tin tức truyền ra ngoài, thiệp mời cũng đã phát, vậy mà khi đó nhà họ Mộ hủy hôn, vậy thì mặt mũi của nhà họ Tống biết để vào đâu?
Chuyện này, bà cũng không biết nên nói sao với Tống Chính Quốc.
Nếu như cho ông ta biết, đứa bé này không còn, vậy chẳng phải là đang trách ông ta chăm sóc con gái không tốt sao?
Vậy bà có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa hết tội!
Mộ Thục Mẫn ngồi nghỉ trong phòng bệnh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045518/chuong-2986.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.