“Đến đây, há miệng!
Mộ Nhã Triết giơ thìa.
“Anh rể, ăn không hết có thể đóng gói lại không?” Anh ta nhìn thoáng qua hộp kem trên tay anh, nấc cục, cười còn khó coi hơn cả khóc, “Em sắp no rồi.”
Mộ Nhã Triết khẽ nói một câu, “Ăn không hết thì chuyển sang loại có túi.”
Mặt Hoa Cẩm nhăn lại, khóc không ra nước mắt, “Túi sao? Loại có túi ấy ạ?”
Mộ Nhã Triết kiêu ngạo trả lời, “Hừ. Cậu nói xem?”
“… Dạ, em ăn.” Vẻ mặt Hoa Cẩm thấy chết không sờn.
…
Ăn xong hai thùng cộng thêm hai hộp kem, là thể nghiệm gì đây?
Hai chữ đánh giá: Khổ hình.
Sau khi Hoa Cẩm nhẹ nhàng bước lên xe, nhìn phía trước, Mộ Nhã Triết đã dìu Vân Thi Thi ngồi vào trong xe.
Lại thấy anh cẩn thận cài dây an toàn cho Vân Thi Thi, sau đó ngồi vào vị trí lái, khởi động xe, đi mất.
Rốt cuộc anh ta nhịn không được, ôm bụng, vẻ mặt xanh mét.
Đây là cái quỷ gì?
Người đàn ông này, quả thực là nô lệ của vợ.
Đôi này cũng thật là!
Hơn nửa đêm không ngủ được, chạy tới lăn qua lăn lại anh ta làm gì?
Cảm giác lần đầu bị thương là như thế nào?
Anh ta rất vô tội mà!
…
Trên xe, Vân Thi Thi khẩn trương nắm chặt dây an toàn, lo lắng đề phòng nuốt nước bọt.
“Chồng à…”
Mộ Nhã Triết nhíu mày, “Hả?”
“Anh vừa rồi làm gì… làm gì Hoa Cẩm…” Vân Thi Thi có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045489/chuong-2972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.