“Anh rể!”
“…”
Một tiếng anh rể này, Vân Thi Thi nháy mắt giống như bị sét đánh chợt ngẩn ra!
Anh rể sao?
Trong đầu cô lúc này bắt đầu suy nghĩ, anh rể Hoa Cẩm, không phải là…
Vân Thi Thi cứng đờ người, máy móc quay đầu, cho dù thấy không rõ, nhưng mà trong tầm mắt mông lung, nhìn thấy được một bóng dáng cao to.
Cao lớn, toàn thân mơ hồ là quần áo bình thường màu đen, thấy không rõ gương mặt, nhưng mà khí tràng kinh người, cùng với khí tức đặc biệt trên người Mộ Nhã Triết, làm cho cô lập tức ý thức được - -
Cô bị bắt tại trận rồi!
Sao anh lại đi theo?
Trên mặt Vân Thi Thi càng cứng ngắc.
Hoa Cẩm lại lo lắng đề phòng nuốt nước miếng, cười ha ha, “Anh rể, sao anh cũng đến đây?”
Anh ta vừa cười nịnh nọt vừa yên lặng oán thầm, sao anh lại tìm đến được chỗ này?
Chẳng lẽ trên người bọn họ có định vị sao?
Khi Hoa Cẩm đang tìm kiếm, Mộ Nhã Triết lạnh lùng nhếch môi, “Trên người hai người không có định vị đâu.”
“Vậy có phải là phái thám tử tư theo dõi hay không?” Hoa Cẩm hầu như là thốt ra, nhưng mà một giây sau, anh ta lập tức che miệng lại, xấu hổ nhìn anh.
Vậy mà thốt ra rồi!
Đợi đã!
Sao anh biết trong lòng mình đang nói cái gì?
Chẳng lẽ?
Anh rể này của anh ta, còn có thuật đọc tâm sao?
Hoa Cẩm suy nghĩ miên man, Mộ Nhã Triết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045485/chuong-2970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.