"Đúng vậy! Nếu đem đi đấu giá, giá khởi điểm chắc cũng khoảng mấy trăm vạn."
Cô hầu gái ung dung mỉm cười giới thiệu.
"..."
Sở Tiểu Bảo hít thở không thông một hồi, hoảng sợ để cái bình men lại chỗ cũ, cảm thấy như mình được sống sót sau tai nạn.
Nếu lúc nãy cậu mà không kịp thời giữ lại được, có phải bây giờ sẽ không có tiền bồi thường cho người ta rồi phải không?
Lúc cậu xem trên ti vi, mấy món đồ cổ đều được đặt cẩn thận trong lồng kính bảo vệ chu đáo, làm sao sẽ để cho người ta chạm vào?
Trong phòng ăn mà bày một cái bình cổ, lỡ có người không cẩn thận làm vỡ phải làm sao bây giờ?
Sở Tiểu Bảo trong lòng vẫn còn sợ hãi hỏi lại: "Nếu đây là cái bình cổ, vậy tại sao lại tùy tiện để ở chỗ này? Chẳng lẽ không phải nên chú ý một chút, bảo vệ thật cẩn thận sao?"
Cô hầu gái không cho là đúng: "Đó là do ông chủ yêu cầu để ở chỗ này!"
"Vì sao?" Sở Tiểu Bảo hoang mang.
"Bởi vì ông chủ thấy để ở đây đẹp."
"..."
Cái này cũng được xem là lý do sao!
Chú đẹp trai giàu có này ngay cả đồ cổ vô giá mà cũng không thèm để vào mắt, tùy tiện thích để chỗ nào là để chỗ đó, lỡ bị vỡ cũng không đau lòng sao?
Thật là hâm mộ ToT.
Nếu cậu mà cũng được giàu có như vậy, sáng nào cũng có thể ăn mười thố bánh bao, buổi trưa cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044985/chuong-2732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.