Cung Kiệt cười, cưng chiều sờ đầu cô, lập tức ngẩng đầu, khi nhìn về phía Mộ Nhã Triết, trên mặt trái lại trở nên lạnh lùng, mặt không chút thay đổi cảnh cáo: “Em không có ở đây, anh dám bắt nạt chị ấy, thì cứ đợi đấy.”
Mộ Nhã Triết hừ lạnh một tiếng, coi như không có anh.
Hai người, mãi đến sắp chia tay, vẫn như nước sôi lửa bỏng.
Cung Kiệt lại nói với Vân Thi Thi, “Nếu như anh rể bắt nạt chị, chị cứ nói cho em biết, em lập tức trở về giết anh ấy.”
Anh đưa cho cô một tấm danh thiếp, phía trên là phương thức liên lạc với anh.
Vân Thi Thi cất kỹ danh thiếp, mỉm cười nói, “Anh rể em sẽ không bắt nạt chị đâu! Trái lại em đó, nhất định phải bảo trọng! Được không?”
Hữu Hữu nói, công việc của anh rất nguy hiểm, cô không có băn khoăn gì khác, chỉ hi vọng anh có thể bảo vệ tốt chính mình.
Cung Kiệt nói, “Em sẽ!”
Nói xong, anh buông cô ra, xoay người không quay đầu lại đi lên cabin, cửa chậm rãi đóng lại.
…
Vân Thi Thi và Mộ Nhã Triết trở lại bệnh viện, Vân Nghiệp Trình chuyển đến căn cứ chữa bệnh của nhà họ Cung, quá mức vội vàng, rất nhiều thứ ở phòng bệnh còn chưa kịp thu dọn, còn chút chi phí nữa.
Nhưng mà lúc trở lại phòng bệnh chuẩn bị thu dọn quần áo, lại phát hiện Vân Nghiệp Hậu và Tương Ngọc chẳng biết đến bệnh viện lúc nào, hai người đợi trong phòng bệnh, bọn họ vốn đến thăm, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044387/chuong-2426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.