Người phụ nữ kia không cho là đúng nói: "Vân Nghiệp Trình này, giữ lại là tai họa, giống như quả bom hẹn giờ, sớm muộn gì cũng sẽ có chuyện. Lẽ ra lúc ấy cô nên xử lý cho sạch sẽ."
"Tôi hiểu ý của cô."
"Hừ! Nhưng mà hiện tại chưa phải là thời cơ, trong bệnh viện, Vân Thi Thi đã phái người trông chừng, căn bản là không có cơ hội, nếu cô ra tay nhất định sẽ bại lộ. Không sao, chờ chuyện kia vơi đi, lúc đó ra tay cũng không muộn."
"Vâng!"
Người phụ nữ cười lạnh một tiếng: "Tôi không cho phép cô gây ra bất cứ sai sót gì. Vân Na, tôi giữ cô lại là vì cô còn có giá trị lợi dụng. Mà lợi thế lớn nhất của cô, chính là không ai nghĩ rằng cô còn sống. Về sau, hành vi giống ngày hôm qua, không cho phép xảy ra lần thứ hai!"
Tối hôm qua, Vân Na không thông báo gì, tuỳ tiện hành động.
Cô ta tức giận không thôi.
Thời điểm nhạy cảm như lúc này, nếu xảy ra bất cứ sai sót gì thì đúng là hoàn toàn không thể cứu chữa.
Vân Na gật đầu: "Tôi đã hiểu, sau này tôi sẽ cẩn thận hơn."
"Được rồi, tôi cũng không thể ở lại lâu, mấy ngày này cô đừng ra khỏi nhà, cần cái gì thì cứ trực tiếp gọi điện thoại là được, sẽ có người đưa tới cho cô."
Người phụ nữ nói xong, để lai một tấm danh thiếp trên tủ đầu giường rồi đứng lên, nhàn nhã rời khỏi phòng.
Cửa đóng lại.
Vân Na khóa cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044281/chuong-2374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.