Cung Kiệt kêu "Á", liên tục ba lần bị tấn công mạnh mẽ, lại trượt té trên mặt đất.
Hữu Hữu không nhịn được ôm bụng cười lăn lộn, buông lời nhục mạ: "Cậu yêu hơn gà!"
Rốt cuộc Vân Thi Thi cũng không nhịn được, cũng cười ha ha theo.
Yếu hơn gà?
Cung Kiệt tức giận lại từ dưới đất đứng lên, có lẽ là do quá kích động nên thuận tay nên thành lũy còn chưa đắp xong đã theo Mộ Dịch Thần vốc tuyết lên, bóp bóp mấy cái rồi ném về phía Mộ Nhã Triết.
Mộ Nhã Triết lại rất nhàn nhã di chuyển thân mình, nhanh nhẹn tránh đi.
Cầu tuyết lỏng lẻo nện vào người Hữu Hữu, bể nát.
Mộ Dịch Thần ủy khuất nói: "Cậu, đừng có động đến thành lũy của cháu!"
"Bốp - -"
Cung Kiệt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà đánh cho lão đại của mình một cái, buồn bực kháng nghị: "Người ta đã đánh tới tận cửa rồi còn thành với lũy cái gì? Trực tiếp tấn công đi!"
Tiểu Dịch Thần cũng nhanh chóng vứt bỏ thành lũy, chẳng cần phòng thủ nữa, nắm tuyết từ dưới mặt đất lên, ném thẳng về phía Mộ Nhã Triết.
Hai cậu cháu một viên lại một viên ném qua bên kia chiến tuyến.
Chiến hỏa ngập tràn khắp nơi.
Hữu Hữu nhanh chóng tránh về sau thành lũy, bắt đầu không ngừng nặn cầu tuyết, sau đó lại liên tục vận chuyển tới chiến địa, một bên lớn tiếng cổ vũ Mộ Nhã Triết: "Cha, cố lên! Ngược chết bọn họ!"
Mộ Nhã Triết khai hỏa hết chiến lực, "Bốp bốp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043997/chuong-2226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.