Ông ta nhìn Mộ Yến Thừa lớn lên, cũng giống như Mộ Nhã Triết, đều là người được ông ta nâng đỡ, khoan nói đến năng lực, ít nhất thì Mộ Yến Thừa cũng tuyệt đối trung thành với ông ta.
Còn những người kia, ông ta không có cách nào.
Đã vấp ngã một lần trên người Mộ Nhã Triết cũng đủ nếm quả đắng rồi, ông ta không muốn mình tốn công tốn sức bồi dưỡng ra một nhân tài, sau này lại trở thành con sói quay ngược lại cắn ông ta nữa.
Tạm thời Mộ Yến Thừa là người thích hợp nhất trong lòng ông ta, nhưng ông ta cũng không có ý định thể hiện rõ suy nghĩ trong lòng, nếu không thằng nhóc này sẽ khó tránh khỏi kiêu căng ngạo mạn!
Phải tiến hành từ từ mới đảm bảo được.
Vì thế, Mộ Lâm Phong nhìn Mộ Yến Thừa với vẻ mặt mất mát ở bên cạnh, chậm rãi nói: "Hôm qua, cô Thục Mẫn của cháu có nói với chú về chuyện của cháu! Bọn chú nói chuyện điện thoại một lúc lâu, bà ấy rất ủng hộ cháu, cho rằng cháu hoàn toàn có khả năng.
Trên mặt Mộ Yến Thừa không có bao nhiêu vui mừng.
Mộ Thục Mẫn ủng hộ thì có ích gì?
Quan trọng nhất vẫn là Mộ Lâm Phong, nếu Mộ Thục Mẫn ủng hộ mà Mộ Lâm Phong không đồng ý thì cũng chẳng phải là vô ích hay sao?
Mộ Yến Thừa chỉ "ừm" một tiếng, dáng vẻ có phần thờ ơ.
Sau đó lại nghe Mộ Lâm Phong nói: "Mặc dù chú cảm thấy cháu làm việc không đủ chắc chắn, năng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043817/chuong-2137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.