*Muộn tao: theo baike, người muộn tao là những người có vẻ ngoài lạnh nhạt, nhưng thực ra bên trong nội tâm lại là người rất cuồng nhiệt, nói đơn giản thì chính là kiểu người ngoài lạnh trong nóng.
Mộ Nhã Triết lại cố ý muốn trêu cợt cô, bởi vậy, cho dù trên gương mặt của cô bỏng đến không thể nói lý, vẫn nói: "Không phải ý này thì có ý gì?! Em không phải lo lắng, không khóa cửa, sẽ bị người quấy rầy?"
Vân Thi Thi bị anh làm cho mắc cỡ chết được, lập tức đẩy anh một chút, trừng anh, lại có mấy phần muốn nói và ý vị!
"Anh lại khi dễ em! Cả đời này, cũng coi như là bàn giao vào tay anh rồi!"
Cô giận mắng, khóe môi lại dần dần hiện lên mấy phần ý cười.
Đối với người đàn ông này thỉnh thoảng phải biểu hiện ác mới thú vị, cô cũng coi như không có biện pháp, rõ ràng là đang tiêu khiển chính mình, nhưng sao da mặt của cô lại rất mỏng, không thể kìm mình được như thế.
Anh ôm cô cười: "Cái gì gọi là em bàn giao vào tay anh? Lời nói này của em, nghe thật ủy khuất!"
"Chẳng lẽ không phải sao?!" Vân Thi Thi hờn dỗi.
"Được! Em nói cái gì, chính là cái đó!"
Mộ Nhã Triết ôm lấy cô, nhỏ giọng dỗ dành cô, hào phóng không so đo miệng lưỡi nhanh chóng của cô.
Anh đi xuống giường, đến cạnh cửa, khóa trái cửa khóa lại.
Lúc này lòng Vân Thi Thi mới kết thúc, giống như cửa không khóa, cô không có bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043185/chuong-1830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.