Ngoài cửa, bỗng nhiên truyền đến một loạt tiếng bước chân.
Mộ Nhã Triết cảnh giác, nhíu lông mày.
Liền nghe thấy tiếng đập cửa "Cốc cốc cốc", tiếng Tiểu Dịch Thần xuyên qua cửa, rơi vào trong tai của bọn họ.
"Cha, mẹ, hai người có ở đây không?"
Vân Thi Thi lập tức nghe thấy tiếng Tiểu Dịch Thần, bỗng nhiên từ trong mềm nhũn lấy lại tinh thần, nhận lấy kinh hãi lớn lao.
Còn không có làm ra bất kỳ phản ứng nào đâu, liền nghe đến "Răng rắc" một tiếng, tựa hồ là từ bên ngoài tiếng mở cửa, Mộ Dịch Thần thấy không có người đáp lại, vậy mà liền đường hoàng rêu rao vào cửa!
"Cha, mẹ!?"
Mang theo tiếng gọi mờ mịt, Mộ Dịch Thần đã đi vào trong cửa.
Vân Thi Thi phát giác đứa trẻ đã vào cửa, cả kinh muốn nghẹn ngào gào lên!
A, trời ạ!
Sao cửa không có khóa?!
Mộ Nhã Triết lại vô cùng bình tĩnh, kéo chăn một cái, che người cô lại, mà anh thì sao, lại cực kỳ ưu nhã, trùm âu phục lên người mình, ngược lại cũng coi là "vũ trang đầy đủ" rồi!
Anh bất động thanh sắc, lại không nghĩ rằng căn bản là Mộ Dịch Thần không có đi vào bên trong.
Gian phòng này chia làm hai khu vực.
Một là phòng giữ quần áo và tiếp khách, tính chung một chỗ, một cái khác chính là phòng ngủ, hai khu vực dùng một cái cổng vòm phân làm hai, phòng ngủ ở trong nhất.
Bởi vậy, khi Mộ Dịch Thần đi vào, đầu tiên dạo qua phòng khách một vòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2043183/chuong-1829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.