Mộ Nhã Triết ôm cậu về phòng, tiện tay bật đèn tường.
Đèn tường ám áp sáng lên.
Mộ Nhã Triết và Hữu Hữu trông thấy cảnh tượng trên giường, đồng thời sửng sốt, sau đó, hai người ăn ý cùng rớt ba vạch đen xuống đầu*.
*nguyên văn là hắc tuyến: là biểu cảm này -_-
Chỉ thấy trên giường, Tiểu Dịch thần ngủ say mê, chỉ là, tư thế ngủ của cậu cũng giống y như thường ngày, vô cùng không an phận, lúc này, giống như một con bạch tuộc, hai tay hai chân phóng khoáng mở ra, bá đạo chiếm cứ hơn phân nửa chiếc giường, lúc này, vẫn còn ngủ say.
"Cha nhìn xem!"
Hữu Hữu ấm ức khóc lóc kể lể: "Người này đêm nào cũng không an phận, con không muốn ngủ cùng với anh ấy đâu! Mỗi buổi sáng tỉnh lại, bị anh ấy chen lấn sắp rơi xuống giường rồi."
Mộ Nhã Triết: "..."
"Cha ơi, bình thường anh ấy ở nhà họ Mộ, cũng ngủ như vậy sao?"
Hữu Hữu hỏi.
"Ừ."
"Tư thế ngủ vô cùng không tốt." Hữu Hữu phê bình không lưu tình.
Mộ Nhã Triết nặng nề thở dài: "Ừ!"
Chuyện này đại khái có liên quan tới thói quen đi ngủ của cậu.
Ở nhà họ Mộ, giường trong phòng ngủ của Tiểu Dịch thần, rất lớn.
Rộng chừng ba thước, dài bốn thước, bởi vậy, thằng nhóc kia từ nhỏ đã nuôi dưỡng được tư thế ngủ không kiêng nể gì, dù sao giường lớn, vì "diện tích lãnh thổ rộng rãi", bởi vậy, trên một chiếc giường lớn như vậy, từ trước đến nay cậu đã quen "giương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042304/chuong-1393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.