Cảm giác mà anh đem lại cho cô trước giờ đều là cưng chiều và yêu thương.
Thế nhưng lúc này, trên người anh hoàn toàn không có vẻ lạnh lùng của trước kia, đặc biệt là lúc anh cúi đầu nhìn Hữu Hữu, trên mặt có vẻ dịu dàng khiến người ta hoàn toàn đắm chìm.
Lúc anh cười rộ lên thật sự rất hấp dẫn.
Bờ môi mỏng hơi cong lên khiến người ta mê mẩn.
Linh Linh vô cùng hâm mộ, nhìn anh đầy mong chờ, trong lòng đột nhiên có chút mất mát.
Đột nhiên có một bàn tay nhỏ nhắn cầm lấy đôi đũa, gắp rau bỏ vào trong bát cô bé.
Cô bé ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Hữu Hữu cười: "Đừng chỉ ăn thịt, cũng cần phải bổ sung thêm một ít rau xanh."
Nụ cười của cậu vô cùng ấm áp.
Sưởi ấm trái tim cô bé.
Linh Linh gật đầu: "Ừm!"
Lúc này, ngoài cửa nhà họ Triệu đầy người vây quanh.
Không ít người hỏi thăm xem rốt cuộc là đôi vợ chồng trẻ kia đến đây để làm gì.
Cơm nước xong xuôi, ngồi hàn huyên một lát, Mộ Nhã Triết định khởi hành về nhà.
Lý Như khách khí giữ lại: "Không ngồi thêm một lát nữa sao?"
Mộ Nhã Triết nói: "Không làm chậm trễ thời gian của chị nữa."
"Không chậm trễ, không chậm trễ, ông chủ Mộ đừng nói như vậy!" Lý Như vẫn hết sức nhiệt tình.
"Chị Lý, trong nhà còn hai đứa nhỏ đang chờ chị kìa!" Vân Thi Thi cười, khách sáo nói với Lý Như mấy câu, lúc này Lý Như mới gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042105/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.