“Dạ, Tứ gia!”
Mộ Liên Tước đột nhiên lại nghĩ đến gì đó, hỏi một câu: “Ngoài ra bên phía nhà họ Mộ có truyền ra tin tức gì không?”
“Tứ gia, không có ạ! Hình như Mộ Nhã Triết còn chưa biết chuyện này, còn tưởng rằng đứa bé vẫn còn trong tay ngài!”
“Tốt lắm! Bên nhà họ Mộ có biến động nhỏ gì, cậu phải nhanh chóng báo lại cho tôi.”
“Dạ! Tôi sẽ luôn luôn chú ý.”
“9 giờ rưỡi sáng nay, cứ theo kế hoạch mà làm!”
“Dạ, Tứ gia!”
Mộ Liên Tước tắt điện thoại, đi vào phòng bệnh, vừa mở cửa ra lại ngửi thấy mùi máu tanh.
Ông ta nhíu nhíu mày, đi đến trước giường bệnh, lại không có một bóng người.
Ông ta chỉ rời đi có hơn mười phút, sao người đã không thấy tăm hơi rồi hả?
Ánh mắt ông ta nhìn kim truyền dịch ở trên giường, nhìn trên khăn trải giường màu trắng có vài giọt máu bắn tung tóe.
Người phụ nữ đáng chết này, rốt cuộc lại gây ra chuyện gì thế không biết?
Ông ta đi theo vết máu, đi đến cửa toilet, mùi máu tanh dày đặc tràn đầy trên đất.
Mi tâm Mộ Liên Tước nhăn lại, đẩy đẩy cửa, cửa hình như bị khóa trái rồi.
“Mộ Uyển Nhu, cháu ở bên trong sao?”
Ông ta gầm lên một tiếng, lại không có người trả lời, nín thở một lát, lại nghe thấy trong buồng vệ sinh truyền đến động tĩnh khác thường.
“Ào ào ào ào - -”
Hình như có tiếng nước chảy.
Mộ Liên Tước ngẩn ra, không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041978/chuong-1235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.