*bản năng của người mẹ.
“Ha ha… A”
Cô ta đột nhiên nở nụ cười, trong mắt không có thần, có vài phần đau đớn, có vài phần bi ai, còn lại là u ám không có giới hạn!
Cười cười, lại hóa thành nghẹn ngào.
Cô ta nắm chặt vạt áo, nước mắt như hạt đậu to rốt cuộc không kìm nén nổi, chảy xuống liên tục!
Không biết vì sao, lúc Mộ Uyển Nhu biết được đứa bé trong bụng không còn, trong lòng đột nhiên hụt hẫng!
Rõ ràng, lúc trước lúc biết được mình mang thai, cô ta chán ghét sinh mệnh mới trong bụng như vậy, thậm chí hận không thể để đứa bé im hơi lặng tiếng biến mất.
Cô ta không thích đứa nhỏ này.
Vì đứa bé không thể vì cô ta mang đến bất luận lợi ích gì, cô ta căm thù sinh mệnh mới đến tận xương tủy!
Nhưng mà hai tháng qua, cô ta luôn luôn cảm nhận được, sinh mệnh nhỏ trong bụng đang không ngừng ngoan cường lớn dần.
Chuyện này thần kì đến cỡ nào.
Trong tiềm thức, một chút mẫu tính thiêng liêng hoàn toàn được thức tỉnh.
Cô ta lại không có ý nghĩ muốn làm chuyện đó, đó chính là bóp chết sinh mệnh ở trong bụng.
Cô ta muốn sinh đứa nhỏ này ra!
Để lại huyết mạch của cô ta và Ngải Luân, nuôi dưỡng thành người!
Khi đó cô đột nhiên ý thức được, mình đối với Ngải Luân, có lẽ tồn tại một chút tình cảm!
Ít nhất, sau khi Ngải Luân bị Mộ Liên Tước ám sát, mấy buổi tối, cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041965/chuong-1231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.