May mà trong một cái chớp mắt Mộ Dịch Thần thất thần, nổ súng, viên đạn chỉ xuyên qua bụng cô ta, nhưng cho dù như vậy thì thiếu chút nữa cũng đã lấy cái mạng tiện này của cô ta!
Sắc mặt Mộ Uyển Nhu giống như tường mới trát vôi, bờ môi run rẩy, thấy giọng nói ông ta không tốt, tim liền đạp nhanh hơn vài nhịp.
"Chú Tư, sao sắc mặt chú khó coi thế? Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Mộ Liên Tước lạnh lùng hừ một tiếng, không thèm để ý đến cô ta.
Hai giờ trước, Mộ Liên Tước đã được thủ hạ thông báo.
Nhà kho dưới đất dùng để giam giữ con tin đã bị một đội quân thần bí tàn sát đẫm máu.
Sở dĩ nói là tàn sát đẫm máu, là bởi vì đội quân hơn trăm người nhưng chỉ còn sót lại vài người.
Mặc dù còn sống, nhưng cũng bị thương rất nặng, có mấy người thậm chí không kịp cứu chữa mà bỏ mạng ngay trên đường đến bệnh viện.
Hiện trường là một mảnh bừa bãi, máu chảy thành sông, nghe nói là không có quá nhiều dấu vết vùng vẫy, dãy giụa, có thể nói - - hơn trăm chiến sĩ, hoàn toàn bị một tổ người giết chết ngay lập tức.
Hai con tin cứ thế bị cướp đi, không một chút tin tức.
Mộ Liên Tước suýt nữa thì tức giận đến nhồi máu cơ tim mà chết, trong cơn giận lôi đình liền mắng xối xả lên đầu đám thủ hạ.
Ông ta phái 3 tổ bộ đội thay phiên nhau trực, vậy mà lại để cho người bị cướp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041963/chuong-1230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.