Tần Chu nhíu nhíu mày, quyết định gọi điện thoại cho Mộ Nhã Triết trước.
Kết quả - - điện thoại tắt máy!
Sao lại tắt điện thoại chứ?
Lại cứ vào những lúc quan trọng như vậy sao?
Khoảng thời gian trước, nghe nói anh sắp đi nước ngoài?
Bây giờ chắc là đã đến nơi rồi, sao có thể tắt điện thoại được?
…
Biệt thự nhà họ Mộ.
Cửa lớn bị Mộ Thịnh dùng chân đá mạnh mở rộng ra.
Vẻ mặt Mộ Thịnh căng thẳng ôm Hữu Hữu chạy vội vào nhà, theo sau có mấy bác sĩ riêng của biệt thự nhà họ Mộ, vội vàng theo sát phía sau.
Trong ngực, Vân Thiên Hữu thở dồn dập lên xuống, cả khuôn mặt đều vì đau nhức mà đỏ bừng, mồ hôi như hạt đậu che kín cả khuôn mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn giống như được phủ một lớp phấn, u ám không ngớt.
Mộ Dịch Thần làm bài tập xong, vừa mới nằm ngủ, trong lúc ngủ mơ màng bị tiếng bước chân khẩn trương mà vội vàng ở trên hành lang làm giật mình tỉnh giấc.
Thính lực của cậu rất nhạy cảm, phàm là một âm thanh rất nhỏ, cậu cũng đều tỉnh lại.
Tiếng bước chân dồn dập ngoài cửa có chút bất thường.
Cậu xoa xoa đôi mắt mơ màng buồn ngủ, mở cửa, đúng lúc nhìn thấy Mộ Thịnh ôm một đứa bé vội vàng đi vào phòng.
Tim cậu không khỏi cứng lại, tuy cảnh tượng lúc đó rất vội vàng, thậm chí cậu còn không nhìn rõ được ông ôm người nào.
Nhưng cậu thấy được tay đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041752/chuong-1123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.