Tống An Nhã quả thực muốn hỏng rồi, thậm chí cô ta còn nhiều lần tự mình chạy đến văn phòng tổng giám đốc của anh ở Đế Thăng.
Anh mở cửa ra ngoài nhìn thấy cô ta, lại coi cô ta như không khí, cũng không thèm nhìn tới, vòng qua cô ta rời đi.
Cô ta đuổi theo, Mộ Nhã Triết lại giống như không người tiến vào thang máy, đóng cửa, gạt cô ta sang một bên.
Tống Ân Nhã tuyệt vọng, lại lúng túng.
Chẳng lẽ cô ta phải tự mình đi giải thích cho Vân Thi Thi, anh mới có thể tha thứ cho cô ta sao? Mới có thể nói chuyện với cô ta sao?
Sao anh có thể tàn nhẫn như vậy!
Vì một người phụ nữ, mà lại bức cô ta đến hoàn cảnh này!
Cô ta và anh có mười mấy năm tình cảm, Vân Thi Thi tính là cái gì?
Chẳng lẽ tình cảm nhiều năm của cô ta và anh Mộ, lại kém hơn một Vân Thi Thi được sao?!
Anh Mộ cứ như vậy không tiếc dùng mọi thủ đoạn, bảo vệ Vân Thi Thi sao?
Nói không ghen tị, đó là dối trá!
Thực ra, Tống Ân Nhã ghen tị với Vân Thi Thi muốn chết rồi.
Nghĩ đến cô có thể có được người đàn ông mà cô ta mong muốn, lại còn sủng ái cô, trái tim Tống Ân Nhã như bị đố kị thiêu đốt, cực kỳ khó chịu!
Tống An Nhã nói: “Vân Thi Thi này, không thật lòng với anh Mộ! Cô ta ở cùng một chỗ với anh Mộ, tất cả đều là vì nhìn trúng thân thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041662/chuong-1079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.