"Không liên quan mẹ tôi." Tiểu Dịch Thần hừ lạnh một tiếng."Người đàn bà hư hỏng, là cô khi dễ mẹ tôi trước, chúng tôi chỉ ăn miếng trả miếng thôi mà!"
Lục Cảnh Điềm chỉ cảm thấy không chịu nổi, vô cùng xấu hổ, còn có thẹn quá thành giận!
Ánh mắt băng lãnh mà đùa cợt của Hữu Hữu kia, sắp ép điên cô ta!
Lục Cảnh Điềm hoàn toàn mất đi lý trí, nếu có thể, cô ta muốn hung hăng bóp chết cậu, xé nát gương mặt ghê tởm của cậu!
Thật sự là hận không thể khiến hai thằng quỷ nhỏ này biến mất trước mắt cô ta!!
"Khốn nạn!"
Cô xoay người xuống khỏi giường, định đánh tới Vân Thiên Hữu.
Vân Thiên Hữu đứng yên không nhúc nhích, không chút kiêng kị người phụ nữ điên này.
Nhưng mà Lục Cảnh Điềm đã quên vừa rồi cô ta đã trải qua hỗn chiến trời đất mù mịt thế nào, mũi chân của cô ta mới vừa chạm đến mặt đất, đã cảm thấy dưới chân xụi lơ một trận, "Phịch" một tiếng ngã ngồi trên đất.
Tay chân nặng nề như bị đổ chì vào, ngay cả cổ tay cũng không còn sức mà nâng lên!
Lục Cảnh Điềm vô cùng tức giận.
Vân Thiên Hữu lại lạnh lùng cười, lập tức đi thêm vài bước về phía cô ta, dừng chân trước mặt cô ta.
Cậu cúi đầu, từ trên cao nhìn xuống cô ta, thưởng thức biểu cảm liên tục thay đổi trên mặt cô ta.
Nhục nhã, cáu giận, điên cuồng, đau khổ, tan vỡ... Thu hết vào mắt.
Cậu thừa nhận, thủ đoạn này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041533/chuong-1014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.