“Tôi ở ngoài cửa chờ ông.”
Nói xong, cậu đi ra ngoài cùng Tiểu Dịch Thần.
Lý Đông Cường cười khẩy một tiếng, chậm rãi áp sát về phía Lục Cảnh Điềm.
Trong lòng Lục Cảnh Điềm ngày càng hoảng sợ.
Thoạt đầu, cô ta chỉ tưởng rằng đây là mấy trò đùa dai của hai đứa trẻ, nhưng mà bây giờ, không phải vậy!
Lý Đông Cường đi tới trước mặt cô ta, chậm rãi ngồi xổm xuống, lấy miếng vải đen bịt miệng cô ta ra, Lục Cảnh Điềm được mở miệng, lập tức hoảng sợ nói: “Mày muốn...Mày muốn, muốn làm gì!?”
“Làm gì hả?” Lý Đông Cường cười nhếch mép, lời nói vô cùng thô bỉ.
Lục Cảnh Điềm ngẩn người, đã thấy ông ta đứng dậy, rút thắt lưng da.
“Mày... Mày làm gì thế? Đây là cường bạo đấy! Mày... Mày chớ làm loạn!”
“Hừ.” Lý Đông Cường không thèm để ý đến cô ta.
Lục Cảnh Điềm run rẩy, hai con ngươi không ngừng chuyển động, bỗng nhiên biết được mọi chuyện đến mức như ngày hôm nay, đều tại vì thái độ vênh váo hung hăng trước kia.
Đơn giản là bị chết nhanh hơn một chút.
Cô không hiểu hai tên tiểu quỷ đó muốn bắt cô làm gì, nhưng mà...
Trong mắt Vân Thiên Hữu tràn đầy sát khí, tuyệt đối không phải là đùa dai.
Lục Cảnh Điềm ngẩng đầu lên, nhìn Lý Đông Cường, cười dịu dàng: “Mày, mày muốn bao nhiêu tiền?”
Động tác của Lý Đông Cường ngẩn ra.
“Hai tên nhóc kia cho mày tiền rồi đúng chứ? Vì lẽ đó, nên tao nói cho mày biết bối cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041521/chuong-1008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.