Bưng món ăn bày lên bàn, Hữu Hữu ngồi ở trước bàn ăn, nhìn một bàn thức ăn phong phú, khóe miệng hạnh phúc giương lên.
Trên người Vân Thi Thi buộc cái tạp dề con gấu nhỏ đồng nhất kiểu dáng với Vân Thiên Hữu.
Đó chính là do Hữu Hữu tự mình chọn.
Cậu đặc biệt yêu thích hình vẽ đó.
Vân Thi Thi vừa ngồi xuống bàn ăn, chuông cửa bỗng nhiên reo lên.
Hai mẹ con cổ quái liếc mắt nhìn nhau: "Sẽ là ai nha?"
Cha sao?
Mấy ngày trước vội vàng chạy về nhà tham gia tang lễ, nói phải nửa tháng mới có thể trở về, bây giờ vẫn còn sớm đã về rồi sao?
Vân Thi Thi đứng dậy, đi tới cửa, vừa mới mở cửa, thì thấy có một cái đầu nhỏ đáng yêu.
Chỉ thấy đầu tiên Tiểu Dịch Thần lộ cái đầu đi vào, như là đang tìm hiểu tình huống thế nào, vừa ngẩng đầu, chính diện đụng phải Vân Thi Thi đang kinh ngạc đứng ở cửa.
"...” Cậu há miệng, muốn gọi một tiếng "Mẹ", nhưng tính cách cậu từ trước đến giờ đều trầm lặng, kiểu khá là thẹn thùng, sẽ không tỏ ra mình là bảo bối, cũng sẽ không giả vờ đáng yêu, đợi cả buổi cũng không chịu há miệng nói ra một chữ.
Tiểu Dịch Thần không khỏi có chút quẫn bách, rõ ràng cậu đã chuẩn bị tư tưởng để nói chuyện mà.
Mặc dù cậu chưa từng nói ra một âm tiết, nhưng khẩu hình môi mở ra đóng lại, rõ ràng là đang gọi "Mẹ".
Vân Thi Thi đều nhìn thấy.
Cô không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040881/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.