Cô muốn bù đắp tốt cho đứa nhỏ này.
Ánh mắt nài nỉ của Vân Thi Thi rơi vào trong mắt Mộ Nhã Triết.
Anh không khỏi nhớ lại ngày đó, lúc ở bệnh viện, Vân Thi Thi ôm Hữu Hữu rời đi, Tiểu Dịch Thần lưu luyến không rời chạy theo tới cạnh cửa, nước mắt chảy xuống má.
Có đôi khi, huyết mạch thật là kỳ diệu.
Vân Thi Thi cũng không biết.
Nhưng Mộ Nhã Triết biết.
Mộ Uyển Nhu không phải chưa từng thử cố gắng chạm vào tim Tiểu Dịch Thần.
Lấy lòng, cưng chiều, nhưng cũng không thể khiến đáy lòng Tiểu Dịch Thần gần gũi với Mộ Uyển Nhu.
Nhưng mà Vân Thi Thi cùng Tiểu Dịch Thần ở chung không lâu, Tiểu Dịch Thần lại vô cùng để ý cô.
Đứa nhỏ này, từ nhỏ đã là ngoài lạnh trong nóng.
Điểm này rất giống anh.
Thời niên thiếu anh cũng như vậy. Ngoại trừ mẹ, người nào cũng không muốn gần gũi, sau khi mẹ qua đời, lại càng khép chặt nội tâm của mình.
Mà Tiểu Dịch Thần, ngoại trừ trước mặt anh, cho dù là tiếp xúc với ai cũng đều là bộ dạng lạnh lùng như băng, không hề gần gũi với bất cứ người nào.
Ngay cả Mộ Thịnh hết lòng yêu thương mà cậu nhóc cũng luôn luôn xa cách.
Nhốt mình trong thế giới của bản thân.
Anh đối với Tiểu Dịch Thần vô cùng nghiêm khắc.
Khi Tiểu Dịch Thần chỉ mới bốn tuổi anh đã cho vào trại huấn luyện, từ nhỏ đã tiến hành phương thức huấn luyện khắc nghiệt.
Đối với anh, cậu nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040805/chuong-648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.