Lần trước ở công viên trò chơi nhìn thấy đứa nhỏ này, mặc dù mẹ con xa cách sáu năm, nhưng mà lại khiến cho cô cảm thấy vô cùng gần gũi.
Mẹ con liền tâm, máu mủ tình thâm, dù sao cũng là con của cô.
Sáu năm chưa từng gặp đứa nhỏ này, nhưng mà rất nhớ nó, chưa bao giờ ngừng nhớ.
Ngày đó, Tiểu Dịch Thần ở trước mặt cô ủy khuất lên án: "Cha không cần con nữa", lòng của cô cũng theo đó mà vỡ thành từng mảnh.
Vô cùng yêu đứa nhỏ này.
Lúc Hữu Hữu còn nhỏ, cô từng nghiên cứu rất nhiều sách vở thiếu nhi.
Hữu Hữu chỉ có người mẹ là cô.
Cậu nhóc không biết cha mình là ai.
Lúc học ở nhà trẻ, Hữu Hữu thường xuyên hỏi đi hỏi lại cô, rốt cuộc nó có bố không.
Mỗi khi như thế, tim Vân Thi Thi đều vô cùng đau đớn.
Đối với Hữu Hữu, cô đã cực kỳ cố gắng, nó chỉ có cô, không có cha, gia đình không hoàn hảo. Bởi vậy, cô cố gắng cho nó một tuổi thơ hạnh phúc.
Không hy vọng cậu nhóc trở thành "cô nhi".
Hữu Hữu rất hiểu chuyện, sau này không hỏi chuyện về cha mình nữa.
Mẹ con sống nương tựa lẫn nhau, dưới nỗ lực của cô, thời thơ ấu của Hữu Hữu không hề cô đơn.
Nhưng ngày đó tại công viên trò chơi nhìn thấy Tiểu Dịch Thần, cô thấy trong mắt đứa bé này không hề che dấu sự cô đơn.
Cô đơn, đứa nhỏ này xem ra cực kỳ cô đơn.
Khiến cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040802/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.