"Nói bậy! Hữu Hữu tâm tính lương thiện, sao có thể vỡ thành mảnh vụn được chứ! Nào tới đây, mẹ hôn một cái, được rồi, Hữu Hữu đừng khóc!"
Sau đó, cô nâng mặt Hữu Hữu lên, thơm một cái lên một bên má cậu nhóc.
Hữu Hữu lau nước mắt đang chảy xuống không ngừng, vẻ mặt đáng thương chỉ vào bên má còn lại: "Bên này nữa..."
Vân Thi Thi lại thơm một cái nữa.
"Hôn miệng nữa!"
Hữu Hữu ra vẻ đáng thương chu miệng lên.
Vân Thi Thi dở khóc dở cười, nhẹ nhàng thơm lên cái miệng nhỏ.
"Chụt."
Lúc này Hữu Hữu mới vừa lòng, ngừng khóc.
Khuôn mặt thằng nhóc này thật sự cứ như trời tháng sáu, thay đổi thật thất thường.
Vừa rồi còn vừa khóc vừa làm nũng cô, thơm vài cái liền nín khóc, ôm vai cô cười cười.
Trong lòng Hữu Hữu còn đang oán thầm: Mộ Nhã Triết, chú dám cướp đoạt mẹ tôi sao, cứ chờ mà xem!
Cậu nhóc đi vào thư phòng, khóa trái cửa lại, ngồi trước bàn đọc sách, mở máy tính ra, cầm lấy điều khiển bấm một cái, giá sách chậm rãi mở ra về hai phía, lộ ra một màn hình lớn.
Hệ thống nhận diện được mở ra, cậu nhóc nhanh chóng gõ bàn phím, trên màn hình lập tức hiện ra tình hình hệ thống giao thông.
Lý Hàn Lâm từng nhắc qua với cậu nhóc, tập đoàn tài chính Đế Thăng có một dự án rất quan trọng, đêm nay sẽ phải bay thẳng tới Luân Đông của nước Anh, giờ này hẳn là đang trên đường đến sân bay tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040561/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.