🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vân Thi Thi cười lạnh: “Anh bảo tôi không có tư cách can dự, vậy tôi hỏi anh, trong lòng anh, tôi là cái gì? Tôi có thể có tư cách gì? Dù tôi ngay cả tư cách để hỏi anh cũng không có, ở trong mắt anh, rốt cuộc tôi là cái gì? Là gọi đến thì đến, bảo đi thì đi hả! Tâm tình tốt thì trêu đùa tôi, tâm tình không tốt thì có thể tùy ý miệt thị phụ nữ, đúng không?!”



Mộ Nhã Triết lạnh giọng nói: “Câm miệng!”



Ánh mắt của anh dao đâm vào người cô, cảm thấy những câu nói của cô quá tự cho là đúng, phiến diện.



Anh nghĩ gì về cô, cô cần phải phỏng đoán như thế sao?!



Vân Thi Thi bị anh mắng một câu, trái tim càng nguội lạnh hơn.



“Tôi vốn cho là, thái độ của anh với ai cũng lạnh lùng nhưng...”



Nói được một nửa, chợt nhớ lại vẻ mặt cưng chiều dung túng ban nãy của người đàn ông với Tống Dạ Nhã, một góc trong tim hoàn toàn sụp đổ.



Cô đột nhiên cảm thấy nhục nhã, đối với người đàn ông này, cô nên chết tâm từ sớm mới đúng.



Tốt thôi, tâm đã chết, nên kết thúc thôi!



“Xin lỗi, là tôi tự mình đa tình!”



Cửa thang máy mở ra.



Cô xoay người bước vào không quay đầu lại.



Trở lại phòng bệnh, cô bắt đầu thu dọn đồ đạc.



Hữu Hữu thấy sắc mặt cô khó coi, không khỏi nghi hoặc: “Mẹ, mẹ làm sao vậy? Sao đi lâu như thế?”



Vân Thi Thi vẫn dọn dẹp đồ, quay lưng về phía cậu,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040447/chuong-472.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 472: Khiến mẹ tức giận, phê bình xấu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.