Cô cũng không ngu dốt, cô quá hiểu dụng ý của Giang Vũ Đồng là gì.
Cô ta cho rằng cô sẽ nói ư?
Cô không ngốc, sao có thể sẽ nói cho cô ta nghe!
Tuy rằng nhìn cô yếu đuối, nhưng cũng không phải kẻ nhu nhược, chỉ là không thích ganh đua. Cô không thích lục đục với người khác, cũng không thích hùa theo ai cả.
Nếu như thực lòng coi trọng, cô nhất định sẽ giãi bày.
Nếu không, cô sẽ không bao giờ thổ lộ tình cảm.
“Thi Thi, cô không muốn tiết lộ cho tôi ư? Cô lo rằng tôi sẽ lỡ miệng nói ra sao?”
Thấy cô không đáp lại, Giang Vũ Đồng lập tức vỗ vỗ ngực nói: “Đừng lo, tôi sẽ không bán đứng cô đâu!”
Dứt lời, Giang Vũ Đồng chắn trước mặt Vân Thi Thi, làm ra vẻ trang trọng thề thốt. “Tôi thề, nếu tôi không giữ bí mật cho cô, tôi sẽ bị thiên lôi đánh chết!”
Thề độc như vậy. Cô ta căn bản cũng chỉ thuận miệng thốt ra, không lo lắng sẽ có báo ứng.
Vân Thi Thi hít thật sâu mà nhìn cô ta một cái, bỗng nhiên liền cảm thấy có chút mệt mỏi!
“Vì cái gì mà tôi phải nói cho cô biết quan hệ giữa tôi và anh ta?” Vân Thi Thi có chút khó hiểu “Đối với cô có vấn đề gì sao?”
Giang Vũ Đồng chột dạ, vội vàng biện giải nói: “Không có a! Tôi chỉ là lo lắng cho cô mà thôi!”
“Lo lắng cái gì?” Vân Thi Thi càng tò mò.
Giang vũ đồng sờ sờ gáy, ra vẻ lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040211/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.