Một câu nói mà làm cho Mộ Uyển Nhu phải giật mình.
Một Nhã Triết trầm ngâm không nói, ông cụ nhà họ Mộ thấy thế cả giận, mắng: "Chuyện này, tốt nhất nên sớm cho ông một lời giải thích!"
"Ông cho gọi cháu về, chỉ bởi vì chuyện này thôi sao?" Mộ Nhã Triết cau mày.
Đón Hữu Hữu về nhà họ Mộ, không phải là anh chưa từng nghĩ tới điều này. Có thể, nhưng không phải bây giờ.
Trong tay anh đã có bằng chứng xác thực, nhưng hiện tại chưa phải là lúc thích hợp.
"Đương nhiên không phải!" Mộ Thịnh bình tĩnh hơn, nghiêm giọng nói: "Hôn sự của ngươi với Uyển Nhu nên sớm sắp xếp."
Mộ Uyển Nhu nghe vậy, nội tâm nhảy nhót, cảm thấy vô cùng vui vẻ, giả vờ thẹn thùng nói: "Ông nội, sao lại đột ngột như vậy ạ..."
"Hôn sự?" Mộ Nhã Triết sắc bén chớp mắt một cái.
"Sao? Cháu không muốn thu xếp sớm, vậy còn muốn kéo dài tới khi nào? Nó là vị hôn thê của cháu, còn là thanh mai trúc mã, bây giờ hai đứa cũng vừa đúng tuổi kết hôn, việc hôn nhân tất nhiên không thể chậm trễ! Cho dù, trễ một khắc, ta đều không an lòng." Ông cụ Mộ, gõ gậy xuống đất, tức giận quát.
Mộ Uyển Nhu thấy vẻ mặt lãnh đạm của Mộ Nhã Triết, tim hẫng một nhịp, làm bộ níu bả vai ông Mộ, nói: "Ông nội, chúng con vẫn chưa sẵn sàng..."
"Làm đám cưới, có cái gì mà không sẵn sàng? Bọn con đã sớm đính hôn với nhau, vậy mà mãi vẫn chưa tổ chức đám cưới, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040158/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.