Mộ Nhã Triết bật cười.
Nhắc đến Hữu Hữu, lúc này anh mới nhớ tới, đứa con chưa từng gặp mặt.
Con trai của anh.
"Hữu Hữu? Tên gì?"
"Ừm... Thiên Hữu." Cô chậm rãi nói, nhìn sắc mặt của anh.
Thiên Hữu...
Mộ Nhã Triết dựa lưng vào cửa, đọc thầm vài tiếng, đôi mắt thâm thúy nhìn về phía cô.
Là một cái tên dễ nghe, Thiên Hữu, Thiên Hữu...
"Lúc cậu nhóc vừa ra đời, suýt chút nữa không thể giữ được! Có lẽ là ông trời phù hộ, cậu nhóc mới có thể khỏe mạnh lớn lên. Cho nên, đặt cho cậu nhóc cái tên này!"
Vân Thi Thi giải thích. Anh là cha của đứa nhỏ, tên của con, cô có cảm giác mình nên có nghĩa vụ cho anh biết.
"Là một cái tên rất hay, họ Vân?"
Vân Thi Thi có chút kinh ngạc ngẩng mặt, cảnh giác nhìn anh, thấy anh chẳng qua giống như thuận miệng hỏi, cẩn thận nói: "Ừm! Theo họ tôi..."
"Hiện tại, cậu nhóc này ở cùng với ai?" Mộ Nhã Triết hỏi.
"Ở chung với tôi."
"Không ở chung với cha cô sao?"
Vân Thi Thi nhíu mày, trái tim bỗng nhiên có chút đau.
Vân Nghiệp Trình rất yêu thích Hữu Hữu, mới đầu, cô giữ lại con trai, kể cả Vân Nghiệp Trình đều không đồng ý cho cô nuôi.
Lúc đó cô còn là một học sinh, trong nhà sa sút, mắc nợ đầy rẫy, cô có năng lực gì, lại có tinh lực gì đi nuôi nấng một đứa bé đang gào khóc đòi ăn? Khi đó giá cả không rẻ, chỉ là tả lót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040028/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.