Anh cúi đầu, nhìn rất kiên trì, cũng rất chăm chú, chuyện khiến cho cô kinh ngạc, những thứ lộn xộn này đến trong tay anh, chỉ chốc lát sau liền rất dễ bảo!
"Cô bé ngốc, ngay cả sấy tóc cũng không biết?"
Mộ Nhã Triết nói, một tay cầm máy sấy, dùng lượng gió vừa phải dịu dàng sấy tóc cho cô.
Ngón tay thon dài cùng với làn gió ấm áp như con thoi ở trên tóc cô, sấy khô từng sợi từng sợi, đầu ngón tay anh thỉnh thoảng còn ấn vào huyệt đạo của cô.
Động tác dịu dàng như thế, khiến cho Vân Thi Thi thích ý thở dài, nhợt nhạt rên rỉ, lười biếng nhắm hai mắt lại, khóe môi không nhịn được vừa lòng vểnh lên.
Thật thoải mái!
Một lần tình cờ cô đi đến hiệu cắt tóc, cắt tóc gội đầu, thợ cắt tóc cũng xoa bóp huyệt vị trên đầu cô như thế, còn cách làm của người đàn ông này hình như rất chuyên nghiệp, không chút thua kém thủ pháp của thợ cắt tóc.
Cái cảm giác này, thật tốt!
Trước đây, cha cô cũng từng gội đầu cho cô, sấy tóc, từ nhỏ đã sinh hoạt cùng cha, cho nên lần đó, vì cô, cha cô không tiếc nhờ dì hàng xóm dạy cách buộc tóc.
Mặc dù thành quả chẳng ra sao, hai cái đuôi ngựa một cái cao một cái thấp, bím tóc đuôi ngựa lại quấn chặt da đầu, cũng bởi vì vậy mà bị rất nhiều bạn học cười nhạo.
Thế nhưng, Vân Thi Thi cảm thấy, đó là thời gian hạnh phúc nhất lúc ấu thơ của cô.
"Dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040026/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.