Không thấy anh cuồng phong mưa rào như bình thường, mà lại dịu dàng đưa đẩy, cô cắn chặt hàm răng, hai tay đặt lên tấm lưng trần gợi cảm của anh, cực hạn vui thích qua đi, người đàn ông khẽ chôn ở bên gáy cô, lấy giọng nói trầm thấp thỏa hiệp với cô.
“Sau này, tôi thương em, những kẻ khác, không cho phép.”
Vân Thi Thi sửng sốt mấy giây, hai mắt đẫm lệ mờ sương nhìn anh.
Mộ Nhã Triết cũng cúi đầu nhìn cô, trong mắt rõ ràng vẫn còn cơn giận chưa tan đi còn sót lại, anh vẫn tức giận. Nhưng, trừ điều đó ra, còn có chút tình cảm xa lạ.
Đó là thương sao? Anh...thương cô?
Người đàn ông đứng dậy, ôm cô vào bồn tắm trong phòng tắm.
Bồn tắm nhà anh rất lớn, thân thể cao to của anh dễ dàng bước vào. Mở vòi hoa sen, để dòng nước ấm chảy trên người bọn họ, nhìn nhau, yên lặng hồi lâu, phần giận dữ cuối cùng trong mắt người đàn ông cũng hoàn toàn tan biến.
Lần này, đến lượt cô hơi luống cuống.
Ở trong bồn tắm với một người đàn ông, cô không dám động đậy.
“Không khóc nữa?’ Mộ Nhã Triết nhìn cô, đưa tay nhéo mũi của cô.
Vân Thi Thi quay đầu, không để ý tới anh.
Sự tồn tại của người đàn ông không có cách nào lờ đi, nhưng tình cảnh lúc này, cô thực sự không biết nên làm nào. Ban nãy vừa trải qua một cuộc chiến khói thuốc súng nồng nặc, mặc dù cuối cùng lại kết thúc bằng một “cuộc chiến” khác, tất cả như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040009/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.