Nói xong, Dương Dương đặt bàn ủi hơi nước trong tay lên.
Cuối cùng, cậu bé đặt lên bộ lông xù của Bối La một cách mạnh mẽ, xuống tay rồi..
Xòe xòe xòe, tiếng cháy vang lên.
" Gâu gâu..." Tiếng sủa đầy thảm thương vang lên trong nhà Bắc Minh.
Những người giúp việc cũng không nhịn được cười nữa.
Rốt cuộc tiểu thiếu gia Trình Trình lấy đâu ra chủ ý xấu xa này nữa!
Làm lông của Bối La xẹp xuống nhìn sẽ không đẹp hơn sao?
Nếu đẹp hơn thì còn gọi là Bối La không?
Một lúc sau, tiếng chó ngừng sủa hẳn..
Những người giúp việc nhìn thấy Bối La đen thù lù một đống, giống như vừa bị sét đánh vậy.
Vừa choáng váng ngã xuống, lết thân hình đầy vết thương len qua đám đông, chạy thẳng về phía bờ hồ.
Nó giống như một thiếu nữ vừa mới bị ép bức xong, tuyệt vọng chạy đến hồ bơi.
Trước khi tự sát, Bối La kêu lên đầy buồn bã, gâu gâu, vĩnh biệt Trình Trình.
Bối La nhảy xuống hồ bơi.
Tõm một cái.
Vĩnh biệt cuộc đời.
Bối La ở trong hồ bơi nghe được giọng nói lạnh lùng của Dương Dương truyền đến.
" Cái Cầu, mày bơi giỏi như thế, mày có thể chết đuối được sao?"
Gâu, ùng ục, Bối La kêu lên, những ngày tháng sau này không thể sống nổi nữa rồi.
Nửa tiếng sau.
Trong phòng vang lên tiếng máy sấy.
Bối La như bị tàn phế nằm mệt mỏi dưới sàn.
Dáng vẻ lười biếng, hưởng sự ấm áp từ máy sấy đem đến.
Dương Dương đang cầm máy sấy, giúp nó sấy khô người.
Vừa nãy còn nháo nhào như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-co-vo-trom-giong-cua-bac-minh-tong/163317/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.