Lời nói của Vu Phân cắt đứt những suy nghĩ linh tinh của Cố Hoan, cô trả lời:" Con tìm thấy rồi. Đúng là tự rơi vào hang cọp mà. Có kiểu ông chủ như này đúng là đen đủi tám đời. Còn khó hâù hạ hơn hoàng đế thời xưa... Con là một tiểu thái giám, không những phải quản chính cung mà còn phải quản cả hậu cung của anh ta... Đúng là phiên bản hiện đại của " Chân Hoàn Truyện" mà"
Vừa nhắc đến Bắc Minh Mặc, Cố Hoan lập tức, tức giận.
Vu Phân nghe thấy vậy thì không nhịn được cười" Con nên cười trộm đi, trong " Chân Hoàn Truyện" những người thê thảm nhất đều là phi tần và nha hoàn, con là thái giám thì vô gì mà thê thảm.'
* Ôi mẹ, thái giám mà không thảm sao, có thể bị chém đầu bất cứ lúc nào, hơn nữa còn bị hoàng đế hành hạ đến mệt nhừ.."
"Aaaaa..."
Trong nhà Bắc Minh.
Mặt trời vừa mới ló ra, trời đất cũng mới lười biến vươn tay ra.
Trong sân vườn nhà Bắc Minh lại tràn đầy sức sống.
" Gâu gâu gâu.."
Vài tiếng sủa vang lên, rạch ngang bầu trời im lặng.
Giọng con chó run lên và nhỏ dần.
Lá cây cũng bắt đầu đu đưa trong làn gió nhẹ.
Dương Dương chạy theo đằng sau Bối La. Vừa chạy vừa hét.
" Gâu gâu..."
Bối La quay đầu lại nhìn Dương Dương, đặt biệt là đồ trong tay Dương Dương, Bối La sợ hãi, càng chạy nhanh hơn, vừa chạy vừa run rẩy.
Kết quả là vì Bối La căng thẳng quá nên mới chạy vài bước thì đâm đầu vào tường.
" Ẳng..." Bối La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-co-vo-trom-giong-cua-bac-minh-tong/163316/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.