Chương trước
Chương sau
Em gái còn đang bị té ngã, thằng bé này còn ngôi một bên mà nói mát.
Cái thằng nhóc thối này đúng là không được học thói tốt nào.
“Em nhỗ vào, anh là người không có gì tố, ai thèm anh mang lên” Lam Tử Kỳ tức giận hừ một tiêng, vừa nói vừa từ trên mặt đất bò dậy.
Mộ Thanh đau lòng đi tới, nhìn Kỳ Kỳ, đau lòng xoa xoa mái tóc của cô bé, “Ôi trời, Kỳ Kỳ, bà đã nói qua với cháu rất nhiều lần rồi, bậc thang lên tầng xuống tầng rất nguy hiểm, đừng chạy nhanh như vậy, ngã như vậy có đau không?”
Lam Tử Kỳ nhanh chóng lặc lắc đâu, nhặt di động trên mặt đât lên, nhìn cha vẫn còn ở trong video, cô bé thở | dài nhẹ nhõm một hơi.
Cô kích động chỉ vào màn hình nói “Bà ơi, mau xem đi, cha, là cha, cha không hề có việc gì.”
Giọng nói kích động của Kỳ Kỳ khiến cho Mộ Thanh sửng sốt, nhìn video trong di động, thật đúng là con trai Lục Hạo Thành của bà.
“A Thành.” Bà kích động gọi một tiếng, nước mắt lập tức ngăn không được chảy ra.
Đã bao nhiêu ngày, bao nhiêu đêm, vừa nhớ tới con trai của mình, gôi.
ngủ của bà luôn ướt đẫm nước mắt trong giác mơ giữa đêm.
Hiện tại lại giống như bà lại được nhìn thấy con trai mình trong giấc mơ.
Lam Tử Nhiên cùng Lam Tử Tuấn, Dịch Thiên Kỳ vừa nghe. tiếng gọi A Thành của Mộ Thanh, đều chạy tới xem.
Nhìn thấy Lục Hạo Thành trong video, mây người đều vô cùng kích động.
“Cha.” Tải app truyện hola nhé cả nhà!
“Cha.”
Lạm Tử Nhiên cùng Lam Tử Tuần đều không thể tin tưởng kích động gọi một tiêng.
Lục Hạo Thành nhìn bọn họ, đáy lòng áy náy không thôi, “Cha dịch, mẹ, đã khiên cho. mọi người lo lắng I rôi, con rất tốt, qua mây ngày nữa sẽ cùng Lam Lam cùng nhau trở về.”
Mộ Thanh vừa nghe được giọng nói quen thuộc, cùng với khuôn mặt thân thuộc của con trai, rồt cuộc bà cũng tin tưởng, con trai mình vân còn sông ở trên thê giới này.
“HữHÚ’hHÙ “Bà thấp giọng nức nở, thận mình run rầy, đã từng đau đớn đến thấu tim gan cũng không bằng giờ phút này đây.
Dịch Thiên Kỳ gắt gao ôm lấy bả vai của bà xã, nhìn Lục Hạo Thành, vẻ mặt cũng rất kích động.
Lam Tử Nhiên cùng Lam Tủ’- Tuần sớm đã rơi lệ đây mặt.
“Thanh Thanh, đừng khóc nữa, A Thành đã trở lại thì bà hẳn là nên vui mừng mới phải.” Dịch Thiên Kỳ dịu dàng nói nhỏ bên tai Mộ Thanh.
Mộ Thanh rưng rưng cười cười, nhanh chóng nước mắt trên mặt đi, nhìn Lục Hạo Thành cười gật gật đầu, “Con trai, vậy mây đứa khi nào thì trở về?”
Lục Hạo Thành nghĩ nghĩ rồi nói “Mẹ, bên con vẫn còn vài chuyện cân xử lý xong, sau khi giải quyết xong tất cả bọn con liền trở về.”
“Được, được, được, không vội, không vội, bà anh em Tiểu Tuần ở nhà, các cọn không cần lo lắng, cả ba đứa nhỏ đều hiểu chuyện lại nghe lời, các con lại càng không cân lo lãng, đem sự tình giải quyết xong xuôi lại trở về.”
Bà biết con trai đã lâu như vậy mới trở lại, nhất định đã xảy ra rất nhiều chuyện.
“Vâng, mẹ.” Lục Hạo Thành nhìn qua Lam Tử Nhiên, “Nhiên Nhiên, không được bắt nạt em gái con đó.”
Lam Tử Nhiên vừa nghe lời này, nháy mắt cảm thấy VÔ củng oan uông “Cha, rốt cuộc là ai bắt nạt ai chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.