Chương trước
Chương sau
Trong cuộc gọi sáng hôm nay anh đã nói rât rõ ràng, không phải sao?”
Hứa Cảnh Hòa cười cười, nhìn thấy cô giương nanh múa vuốt, dáng vẻ như hận không thể xé xác hắn ra, tâm trạng hắn lại thầy khá hơn: “Ninh tiểu thư là một người thông minh, cô chỉ cân vào nói cho anh trai cô biết, bảo với hắn ngậm miệng không đề cập tới chuyện là ai giao việc cho hắn, tôi có thể cam đoan các người không phải lo cơm áo, mẹ cô có bị bệnh tiêu đường, cũng có thể được giảm bót gánh nặng, tôi cũng được an tâm, cô lại được thoải mái, không phải tốt rồi sao?”
“Đúng là tốt lắm.”
Ninh Phi Phi quỷ dị cười cười.
Âu Cảnh Nghiêu: “?”
Tối cái gì mà tốt?
Cô nhọc Hay. “Sao anh có thể não tàn như vậy được nhỉ, anh sai khiến anh trai tôi làm ra loại chuyện này, còn muốn khiến cho mình vô tội, câu được sự an tâm hay sao?
Buổi sáng lúc ra khỏi cửa đầu anh bị cửa kẹp mắt rồi hay sao hả?
Muốn dùng bệnh tật của mẹ tôi đề đến uy hiếp tôi, anh cảm thây được như vậy có thể Uy hiếp tới tôi được sao?
Không có bản lĩnh cũng đừng học theo người khác làm việc lớn, chấp.
nhận ra gặp anh một chút thì anh nên cảm động đến rơi nước mắt rồi.
Âu Cảnh Nghiêu: “…… ” Anh cười cười, thật đúng là một cây ớt nhở, Ninh Phi Phi như vậy, đúng là rất ít gặp – Hứa Cảnh Hòa vừa nghe, tức giận đến cười, hắn biết đối phó với kiêu người như Ninh Phi Phi cần sự kiên nhân.
“Những lúc Ninh tiểu thư tức giận trông cúng rất được đấy chứ?”
Hắn nói xong, nâng mắt nhìn kĩ cô, đường nét khuôn mặt cũng có chút khéo léo lả lướt, thanh tú động lòng người.
““EhHiEm… ” “Đừng gọi tên tôi thân thiết nhự vậy, tôi và anh cũng không quen biết.”
Giọng nói vô tình của Ninh Phi Phi đã cắt ngang lời đối phương.
PnEilnEebis Thật sự là cây ớt nhỏ, tôi rất thích tính cách này của cô, không bằng, cô đi theo tôi đi, tôi cho cô nhà ở, cho dùng đồ tốt nhất, ăn những món ngon nhất.”
Hứa Cảnh Hòa không biết xáu hổ. bắt đầu dụ dỗ Ninh Phi Phi, đối với Ninh Phi Phi dỗ dành như dỗ con nít, hắn nghĩ tiền tài vật chất là kiểu người như cô luôn theo đuổi.
Sông qua những ngày tháng khổ cực, chính là hy vọng có thê có được những ngày sống trong nhung lụa như cô tiêu thư.
Ninh Phi Phi vừa nghe lời này, đáy lòng cười lạnh, tên này đúng là có bệnh, phải mau chóng được chữa trị bởi vÌ bệnh cũng không nhẹ.
Tuy nhiên ánh mắt lạnh lùng của cô lại chợt biến thành vẻ si mê.
“tuy nhiên, nếu tôi thật sự làm theo những lời anh nói, anh sẽ vì tôi mà mua nhà ở cho tôi luôn sao?”
Giọng nói của cô cũng trở nên vô cùng dịu dàng, tràn đây khát khao.
Ậu Cảnh Nghiêu ở phía đối diện: si co ” Cô nhóc thôi này, cũng chưa từng ăn nói dịu dàng như thê với mình bao giờ.
Cô ấy chết chắc rồi! Âu Cảnh Nghiệu ghé mắt, ánh mặt lạnh lùng mà phân nộ nhìn về phía người con gái của mình Đều nói, trong tình yêu cả nam và nữ đều trở nên nhạy cảm hơn, Âu Cảnh Nghiêu cũng là như vậy, người phụ nữ của anh, cũng chỉ có thê dịu dàng với mình anh mà thôi.
Anh yêu, cũng rất bá đạo.
Ninh Phi Phi chỉ cảm thấy phía sau lưng lạnh lẽo, cô run lên rôi rùng mình, tiệp tục ‘dịu dàng nhìn qua Hứa Cảnh Hòa.
Nếu đến đây rồi, cô sẽ để Hứa Cảnh Hòa tự mở miệng nói ra, vì sao hắn L lại thuê anh cả làm ra chuyện như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.