Âu Cảnh Nghiêu: “Lam Lam, Hứa Cảnh Hòa đã gọi điện thoại cho Phi Phi, Phi Phi đã ghi âm lại rôi, tôi đã dặn dò cô ây phải nói chuyện như thế nào rôi, tôi ở ngay gân đó chờ Phi Phi ra, cô cũng không cân lo lắng cho sự an toàn của Phi Phi.’ “Được! Vắt vả cho mọi người rồi.”
Lam Hân cúp điện thoại, sắc mặt có chút kích động, chỉ cần lôi ra được đầu mối từ Hửa Cảnh Hòa mọi chuyện cũng sẽ dễ dàng hơn một chút..
“Mẹ, thế nào rồi?”
Lam Tử Tuấn mang vẻ mặt chờ mong nhìn mẹ mình.
Lam Hân cúi đầu nhìn con trai, nhìn thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ chờ mong, cô cười cười, “Tiểu Tuần, Hứa Cảnh Hòa cuối cùng đã thấy sợ hãi, hắn tìm tới Phi Phi, chúng ta ở nhà. chờ tin tức.”
“Vâng!”
. Lạm Tử Tuấn cũng kích động gật gật đầu.
Trong một quán cà phê bình thường, mới sáng sớm Ninh Phi Phi đã nhận được một cuộc điện thoại xa lạ, cô chỉ biết người kia là Hứa Cảnh Hòa mà Âu Cảnh Nghiêu đã nói trước với mình.
Sau khi biết được ý tứ của Hứa Cảnh Hòa, đầu tiên cô phẫn nộ cãi nhau một trận với Hứa Cảnh Hòa, sau đó cô cũng động ý gặp mặt, ngay tại quán cà phê gân khu nhà cô ở.
Ninh Phi Phi đợi khoảng tầm mười phút, cũng không gặp qua Hứa Cảnh Hòa.
Cô cũng chưa từng thây mặt Hứa Cảnh Hòa bao giờ, nhưng cứ nghĩ đến những lời nói uy hiếm của hãn trong điện thoại là lại cảm thấy khó chịu Cô lại đợi thêm vài phút nữa, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/393716/chuong-1724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.