Chương trước
Chương sau
Ngay cả Cố An An cũng khẩn trương.
Cô ta nhìn Hứa Cảnh Hòa, vẻ mặt nghỉ hoặc, cô ta không nhớ Hứa Mộ Thanh cũng ở đây.
Lam Hân nhìn thân sắc mơ hô của hai người họ, châm chọc nói: “Hừ! Có vẻ như cô thực sự say rượu và quên tât cả những gì cô đã làm. “
Cố An An bây giờ cũng không để ý đến cả người lạnh nhử băng, vẻ mặt cô ta sốt ruột, làm cho cả khuôn mặt dữ tợn vô cùng.
“Lam Hân, cầu xin cô, chúng tôi uống Say, cô đại nhân không tính toán tiểu nhân, trong bụng Tê tướng có thể chống thuyền, đừng đề Lục Hạo Thành biết, được không?” Cô ta thực Sự Sợ người đàn ông đó.
“Anh ấy đã biết điều đó. Có An An, dám động đến con tôi, lần sau, tôi sẽ chết cùng cô.” Lam Hân phẫn nộ nói xong, khởi động xe lăn rời đi.
Mà Lam Hân như vậy, Cố An An chưa từng thấy qua.
Đều nói làm mẹ thì mạnh mẽ!
Một người mẹ thực sự sẽ trở thành một kẻ điên vì lợi ích của con cái mình.
“Lam Hân, chuyện hôm nay cô nhìn thấy…
Lam Hân nói: “Yên tâm đi, hôm nay bản mắt mình, tôi không muốn bản miệng mình. “
Lam Hân nói xong, liền ra khỏi cửa.
Có An An cả người sửng sốt, 4rong nháy mắt giống ¡ như chịu nỗi âm ức thật lớn, bân mắt mình, càng không muốn bắn miệng mình.
Ha ha…
Nghe vậy, đối với cô ta mà nói quả thực là một đả kích trí mạng.
Tại sao tất cả những điều xấu của cô ta lại bị Lam Hân gặp phải chứ?
Lam Hân ra ngoài, Lục Hạo Thành đã đợi ở cửa.
Lục Hạo Thành cái gì cũng không hỏi, đầy cô rời đi.
Những gì đã xảy ra trong phòng ngay bây giờ anh đã có một cái nhìn rõ ràng.
Sau khi lên xe, Lục Hạo Thành giúp cô thắt dây an toàn, mới thấp giọng hỏi: “Lam Lam, bây giờ trong lòng khá hơn chưa? “
Lam Hân nhìn anh khẽ lắc đầu, “em chỉ cảm thấy trong lòng càng khó chịu hơn, vì sao người ta có thê vô sỉ đến mức như vậy? Cô ta cũng là con gái nuôi lớn của cha mẹ, ít nhất phải vì Cố gia suy nghĩ một chút chứ. ˆ Lục Hạo Thành biết trong lòng cô đang suy nghĩ cái gì, “Đô ngốc, con người không giông nhau. “
Lam Hân khẽ lắc đầu, trong đầu đột nhiên hiện lên ánh mắt thất vọng của cha mẹ khi biết chuyện này, đáy lòng cô liền khó chịu.
“Dù sao cô ta cũng là cha mẹ nuôi lớn, làm ra chuyện như vậy, về sau nhất định sẽ làm tôn thương trái tim cha mẹ.” Lam Hân ngước mắt nhìn anh, tâm tình rất phức tạp, Lục Hạo Khải sẽ như thế nào cô không biết, cô chỉ không muôn cha mẹ biết chuyện này mà thương tâm khổ sở.
Lục Hạo Thành hơi mím môi, xoa xoa đầu cô: “Nha đầu ngốc, có một SỐ việc không thể bao bọc được lửa, em không nói ra, một ngày nào đó cũng Sẽ có người biết. “
“Nhưng Lam Lam, hôm nay em làm như vậy, sẽ làm cho mình trở nên nguy hiệm hơn, Cố An An không muôn em nhìn thấy cô ta như thê này.”
Anh có chút lo lắng, dù sao Cố An An và Tần Ninh Trân cũng độc ác giông nhau, anh bảo vệ cô tốt hơn nữa, cũng sẽ có lúc sơ suất.
Lam Hân thần sắc bình tĩnh, đáy lòng cũng không có chút sợ hãi nào, “em không sợ cô ta, chỉ sợ cô ta làm tồn thương trái tim cha mẹ, cha mẹ đối với cô ta dù sao cũng có tình cảm. “
Lục Hạo Thành: “Lam Lam, em đừng nghĩ quá nhiều, chúng ta về nhà trước.”
“Ừm!” Tâm tình Lam Hân trầm trọng gật đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.